Trang Duệ nở nụ cười tự giễu, nếu như việc này của hắn truyền ra ngoài cũng có thể trở thành một tin tức lớn. hai ngày đều lạc đường trong trường, không biết là do trường Kinh Đại quá lớn hay là do Trang Duệ quá ngu ngốc.
- Khi nào về tôi sẽ dẫn cậu đi dạo quanh trường một vòng, cam đoan là lần sau cậu sẽ không lạc đường nữa,
Mấy người bên cạnh nghe vậy thì nở nụ cười, Trương Mãnh lại có thể xung phong nhận việc dẫn Trang Duệ đi làm quen với đường đi trong trường Kinh Đại.
Sau khi Trương Mãnh nói xong, bên cạnh còn có người nói tiếp:
- Mãnh tử, cậu quen thuộc nhất vẫn là đường đến hệ nghệ thuậ cơ mà? Thế nào mà theo đuổi cả nửa năm vẫn còn chưa tán được một em nào vậy?
- Đúng vậy, nhanh chóng đi chứ.
Cả đám bên cạnh lại ồn ào lên khiến Trang Duệ nhớ lại thời mình còn học đại học, cũng cũng với đám anh vĩ vui đùa như vậy. Tất cả đều như chuyện mới xảy ra ngày hôm qua, nhưng mà cảnh tượng như trước còn người thì đã không còn.
Trang Duệ cố gắng hưởng thụ loại cảm giác này, ít nhất thì chuyện ngồi ở chỗ nào cũng đã không còn quan trọng nữa, nhưng mà Trang Duệ vẫn hi vọng là chút nữa tọa đàm không cần đề cập đến chuyên môn, dù sao hắn đối với y học căn bản là dốt đặc cán mai.
Nhưng mà Trang Duệ có mang theo sách khảo cổ, ngộ nhõ buổi tọa đàm này thực vô vị, như vậy hắn sẽ coi như đây là một buổi tự học.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoang-kim-dong/1834383/chuong-744.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.