Hiểu biết của Gia Thố đối với chim ưng đều cực kỳ sâu sắc, hắn biết được hai con kim điêu trên bầu trời kia, nhất định là tới tìm con của mình, nếu con chim non trong người Trang Duệ bị bọn chúng nhìn thấy, tuyệt đối là bọn chúng sẽ liều mạng với đám người bọn hắn.
- Tiểu Bành, chuẩn bị súng, nếu quả thực nó lao xuống, thì dùng súng bắn chúng bị thương.
Sau khi nghe Gia Thố giải thích, Tác Nam cũng cầm khẩu súng tự động lên, loại chim điêu cỡ lớn như thế này thì cả trâu bò cũng có thể quắp lên, nhóm người mình không có găng tay, khẳng địn là sẽ bị thương khi đấu với nó.
Tuy rằng thứ này là động vật được quốc gia bảo vệ, nhưng mà trong điều lệ bảo hộ động vật cũng không có nói, người bị tấn công không được tự vệ, nếu không chắc chắn sẽ được chúng nó cho du lịch trên không một phen.
Chiêm chiếp…Chiêm chiếp.
Đang lúc mấy người Gia Thố vội vàng giống như thỏ bị chim ưng truy đuổi, bọn hắn đang suy nghĩ đối sách, thì Trang Duệ đứng ở bên cạnh tươi cười, ở trước ngực của hắn, con chim non nghe thấy tiếng kêu của cha mẹ nó, thì nhất thời ở trong ba lô thò cái đầu nhỏ như nhung ra khỏi chỗ hở của ba lô.
Trang Duệ nhìn thấy bộ dạng gấp gáp của tên tiểu tử kia, rõ ràng là sắp rơi ra khỏi ba lô, thì túm nó ra, cầm ở trong lòng ban tay của mình.
- Tiểu Trang, cậu…Cậu làm vậy là để là gì ?
Lần này Gia Thố thật sự tức giận,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoang-kim-dong/1834324/chuong-727.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.