Nhưng mà đứa bé này hiển nhiên lại càng cảm thấy hứng thú với Trang Duệ hơn với bạch sư, lại đưa đôi tay bé nhỏ lên, ôm lấy cánh tay Trang Duệ.
Trang Duệ không có ôm đứa bé này, mà nhìn về phía Ba Tang, nói:
- Ba Tang ngài tới ôm một cái, xem hắn có nhận ra ngài không?
Ba Tang nghe được lời nói của Trang Duệ thì tiến lên trước mặt Trang Duệ, vươn tay về phía đứa trẻ kia. Đứa trẻ kia cũng không chút do dự dò dẫm bò về phía trước, được Ba Tang đón lấy.
- Tác Nam đại ca.
Trang Duệ xoay người đi chỗ khác, kéo theo Tác Nam đi ra khỏi đoàn người.
- Lam sao vậy? Tác Nam tỉnh bơ đuổi theo Trang Duệ, nhỏ giọng hỏi.
- Bạch sư của tôi chưa bao giờ chủ động thân cận với người khác, nó lớn như vậy, ngoại trừ phật sống và Ban Thiền mới gặp mấy ngày hôm trước, thì chưa bao giờ chủ động thân cận với bất cứ người nào cả.
Trong trí nhớ của Trang Duệ, kể là là đối với mẹ của mình luôn luôn ở bên cạnh nó, hơn nữa dưới sự uy hiếp của mình, nó mới có thể ngẫu nhiên làm một chút hành động thân cận. Còn hành động thân cận với đứa bé như vừa rồi, dường như là chuyện chưa từng xảy ra.
Lời nói của Trang Duệ khiến cho ánh mắt của Tác Nam sáng lên, nhưng mà tuy rằng hắn cảm giác thấy đứa nhỏ này có chút bất phàm, nhưng lại không thể tin được lần tìm kiếm này sẽ dễ dàng như thế, nhìn vào đám người này một lúc, nói:
-
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoang-kim-dong/1834265/chuong-710.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.