Những thanh âm này cũng giống như thánh thủy ở trong chiếc bình Quan Thế Âm Bồ Tát cầm trong tay, cứ một lần rồi lại một lần cọ rửa tâm linh của Trang Duệ, khiến cho tư tưởng và ý niệm trong đầu của hắn trở nên thư thái thông suốt.
- Anh Trang, ngài làm sao vật, vừa rồi ngài nói gì đấy?
Bành Phi ngồi ở bên cạnh Trang Duệ nghe thấy Trang Duệ nói thầm một câu, cũng mở mắt ra nhìn, nhưng mà ngoại trừ đám lạt ma đang tụn kinh ra thì hắn không hề thấy gì khác cả.
- Không có gì, Bành Phi, sao sáng nay cậu lại không đi đâu mà lại ngồi ở chỗ này nghe cao tăng niệm kinh.
Trang Duệ bị Bành Phi đánh thức khỏi trạng thái này thì khó chịu trừng mắt liếc nhìn Bành Phi một cái, nói:
- Nếu cậu không kiên nhẫn, thì có thể ra ngoài đi dạo.
Đây là vì Trang Duệ sợ sẽ lại bị Bành Phi quấy rầy, thành thật mà nói tuy rằng Trang Duệ không tin thần phật, nhưng mà vừa rồi cảm thụ ở trong sương mù khiến cho toàn bộ tâm linh của hắn đều mở ra, ý niệm trong đầu cũng hoàn toàn rõ ràng, ngay cả chuyện tình linh khí trong mắt cũng không hề giữ lại chút nào, dường như là kể cho vị cao tăng ở trong kia nghe chuyện tình linh khí vậy.
Phải biết rằng từ sau khi Trang Duệ phát sinh dị năng trong mắt, hắn cũng chưa từng nhắc tới với bất kỳ người nào cả, loại năng lực này khác hẳn với người bình thường, nó khiến cho Trang Duệ công thành danh toại, kiếm cho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoang-kim-dong/1834196/chuong-690.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.