- Tiểu Duệ, việc này để anh suy nghĩ, hiện giờ còn nhiều việc ở nhà máy cơ khí, còn cần anh quyết định, để sau hãy nói vậy...
Triệu Quốc Đống nghĩ lại, nói tiếp:
- Niếp Niếp cũng đã tới tuổi đến trường, đến lúc đó cho nó đi theo mẹ để học ở Bắc Kinh, dù sao giáo dục nơi đây cũng tốt hơn ở Bành Thành.
- A, quá tốt, con đã ở Bành Thành cảm thấy buồn chán, chị Nha Nha, đến lúc đó em sẽ được học cùng trường với chị rồi!
Sau khi nghe được lời này của cha, Niếp Niếp cao hứng hô lên.
- Tiểu nha đầu không có lương tâm, cha và mẹ của ngươi đều yêu thương ngươi a!
Trang Mẫn nghe con gái nói vậy, tức giận dùng chiếc đũa gõ lên đầu Niếp Niếp, làm cho người ở bàn ăn đều cười lên.
- A! Mẹ, con nghe điện, mọi người ăn đi!
Đang lúc đùa giỡn, bỗng nhiên điện thoại của Trang Duệ vang lên, liếc mắt nhìn dãy số, Trang Duệ nhíu mày.
- Người một nhà ăn cơm, còn đi làm công việc làm gì!
Âu Dương Uyển bất mãn liếc nhìn con trai.
- Khục khục, lập tức xong ngay!
Trang Duệ cầm điện thoại đi ra khỏi nhà, cái điện thoại này hắn không dám không tiếp a, nếu như mình cúp, Trang Duệ dám cam đoan, không tới năm phút sau, nhất định Miêu cảnh quan sẽ giết tới tận nhà.
Vừa tiếp điện thoại, liền nghe được giọng nói chỉ trích của Miêu Phỉ Phỉ vang lên:
- Trang Duệ, buổi chiều Dư Chấn Bình gặp người của anh để làm gì?
- Có chuyện gì xảy ra?
Trang Duệ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoang-kim-dong/1833980/chuong-627.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.