- Đúng là quý giá, anh cũng rất thích, nhưng anh lại thích chúng nằm trong viện bảo tàng của Trung Quốc hơn, mà không phải nằm ở đây, ngươi không rõ rồi, những thứ này, chính là bị bọn cường đạo cướp đi!
Tâm tình Trang Duệ kích động, tiếng nói rất lớn, bốn phía rất nhiều du khách Trung Quốc nghe được, trên mặt những người này lộ ra vẻ trầm tư, Trang Duệ nói lời này, làm cho nội tâm của bọn họ xúc động, trên mặt không còn vẻ mặt hưng phấn nữa.
- Thật xin lỗi, Duệ, em không biết những chuyện này.
Tần Huyên Băng nhìn thấy bộ dáng kích động của Trang Duệ, có chút áy náy cho nên xin lỗi Trang Duệ.
- Ha ha, chuyện này không liên quan tới em, không có chuyện gì, chúng ta đi thôi!
Trang Duệ cười ôm Tần Huyên Băng, tay phải đặt lên cái eo mềm mại của nàng, dẫn Tần Huyên Bằng rời khỏi bảo tàng.
- Đúng rồi, Huyên Băng, ở Paris này có cửa hàng đồ cổ không? Giống như Tuệ Duệ Trai của chúng ta vậy, chuyên buôn bán những cổ vật đặc biệt?
Sau khi đi ra khỏi bảo tàng, trong lòng Trang Duệ khẽ động, nếu như trong mắt của mình có thể phân biệt được linh khí trong tác phẩm nghệ thuật của ngoại quốc, tại sạo không đào bảo, nhặt được tiện nghi chứ?
Chỉ cần là cổ vật, thì sẽ có chút long đong, nói không chừng có một ít cổ vật trân quý rơi ra ngoài dân gian, Định Quang Kiếm của Trang Duệ là một trong số đó, cũng không phải đào được trên thị trường đồ cổ sao?
- Tiệm đồ cổ?
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoang-kim-dong/1833820/chuong-573.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.