- Anh Trang, từ từ rồi về, anh mua hai thứ gì vậy? Giá bao nhiêu?
Hầu Tử kéo Trang Duệ lại, sau đó nhìn về phía chủ quầy nói:
- Anh Chu, vị này là ông chủ của tôi, là chuyên gia giám định đồ cổ nổi tiếng, đã từng tham gia tiết mục trên đài truyền hình trung ương, anh cũng đừng ra giá bậy bạ...
- Hì, Hầu Tử, cậu nói gì vậy? Anh Chu tôi buôn bán ở Phan Gia Viên cũng không phải ngày một ngày hai, đây tuyệt đối là người không lừa già gạt trẻ, mua bán công bằng, không tìn thì cứ hỏi ngài này xem..
Anh Chu nghe được lời của Hầu Tử thì không khỏi tỏ ra rấ uất ức nhưng trong lòng thầm hối hận, con bà nó, sớm biết đối phương là chuyên gia thì ít nhất cũng phải đặt giá năm ngàn...Không, ít nhất phải bán với giá chục ngàn.
Nhưng anh Chu cũng không biết hai thanh đao kiếm kia, đừng nói là chục ngàn, dù là trăm ngàn cũng đáng giá, nếu như bỏ ra sáu trăm đồng chỉ để mua một món mười ngàn thì Trang Duệ có hứng thú sao? Hắn cũng chướng mắt vì chút tiền như vậy.
- Cái gì mà chuyên gia? Hầu Tử, đừng nói mò, chúng ta về cửa hàng thôi...
Trang Duệ đưa tay gõ lên gáy Hầu Tử, sau đó xoay người bỏ đi. Hầu Tử bị đánh cảm thấy khó hiểu, nhưng cũng vội vàng đi theo.
- Hầu Tử, khoảng thời gian này cậu lăn lộn vô công ở Phan Gia Viên sao?
Trang Duệ thấy Hầu Tử theo kịp thì cầm lấy đao kiếm trong bao vung lên dọa.
- Anh Trang, sao
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoang-kim-dong/1833755/chuong-552.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.