Nếu như là những thương nhân kê huyết thạch nổi tiếng thì anh Phạm thật sự không có lá gan như vậy, bọn họ tuy không lăn lộn quan trường nhưng lại có tiền, những năm nay tiền có thể làm vua. Nếu bây giờ xử lý người ta, sau đó người ta ghi nợ và trả thù, sợ rằng chức quan nhỏ của mình sẽ đi tong.
Nghiêm Khải hôm nay xem như hào phóng, trước tiên đưa anh Phạm và nhóm dân quân đi ăn uống linh đinh, sau đó mới đến đây thiết lập trạm kiểm soát, chẳng qua hắn vẫn nhớ câu hoàng đế không thể sai được lính đói.
- Chính là hai chiếc xe kia, trước tiên giữ giấy chứng minh của bọn họ lại cho tôi...
Anh Phạm ngồi trong xe cảnh sát mà lấy bộ đàm phân phó một câu, hắn dùng tiếng bản địa, dù là Trang Duệ có nghe được cũng không hiểu trong bộ đàm vang lên những lời gì.
Anh Phạm xử lý việc gì cũng tương đối chú ý, hắn biết rõ thần tiên đánh nhau dân chúng gặp nạn, vì vậy mà mình không ra mặt, nếu có vấn đề gì thì cũng còn có dư âm quay đầu.
- Anh đang làm gì vậy? Anh là cảnh sát giao thông hay cảnh sát hình sự? Anh có quyền chấp pháp sao?
Trang Duệ nhìn tên dân quân đội mũ lệch, bên hông đeo một cây roi điện mà không khỏi bực mình, tên này muốn xem xét giấy tờ xe, giấy phép lái xe sao? Hình như hắn nhớ cảnh sát giao thông mặc trang phục khác cơ mà?
- Anh...Anh không cần quan tâm tôi là cảnh sát giao thông hay hình sự, mau
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoang-kim-dong/1833719/chuong-540.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.