Hôm nay rõ ràng là mở cửa gặp chuyện vui nhưng những món hàng này có tổng giá trị trên năm triệu, Trang Duệ căn bản sẽ không lấy ra từng món cho bọn họ xem, vì dù là cửa hàng điện thoại di động ngoài trung tâm thương mại cũng trưng sản phẩm nhựa cho khách hàng xem xét mà thôi.
- Này ông chủ, mở cửa buôn bán mà không cho chúng tôi xem, như vậy thì sao có thể mua? Còn nữa, người phụ nữ kia sao lại có thể mua cây trâm?
Trong đám người có kẻ ồn ào.
Trang Duệ nghe vậy thì nhíu mày nói:
- Những món trong quầy đều là đồ cổ, không phải những món hàng dỏm dùng để trưng bày, giá tièn cũng là vài chục ngàn, nếu các vị có hứng thú thì tôi sẽ đưa vào phòng, mọi người có thể chậm rãi quan sát...
Trang Duệ nói ra lời này thì người xem tản ra hơn phân nửa, ông chủ đã nói rất rõ ràng, muốn xem cũng được nhưng phải vào bên trong, nhưng nếu vào mà không mua thì cũng mất mặt. Bon họ thường là du khách từ bên ngoài, bình thường cũng không muốn bỏ số tiền lớn để mua hàng.
- Anh Triệu, anh ghi tờ giấy dán lên quầy, hôm nay tạm thời không buôn bán...
Trước khi Trang Duệ mời nữ sĩ kia vào trong phòng thì xoay mặt nói một câu với Triệu Hàn Hiên, chính mình cũng không báo giá sản phẩm cho Hầu Tử, dù Hầu Tử có lanh miệng thì cũng không biết giá cả là thế nào.
Trang Duệ thật sự không ngại bán được những món hàng của mình, vì lưu lượng khách ở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoang-kim-dong/1833652/chuong-517.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.