Chương trước
Chương sau
- Được, các anh ra đề như vậy là không có trình độ, uống rượu thôi...
Món cá đã được Trang Duệ nói ra, Âu Dương Chấn Sơn bắt đầu uống, mỗi người một ly rượu vào bụng, đây đã là ly thứ ba, bầu không khí càng thêm nhiệt liệt.
- Thịt gà, thịt cá, thịt lợn kho tàu đại biểu cho hồng hồng hỏa hỏa, có nghĩa là một năm làm ăn phát đạt.
Trang Duệ nói, ai cũng gật đầu, lời này không sai, thế là tiếp tục uống.
- Được rồi, mấy đứa cứ ở lại vui vẻ, chúng ta đi ngủ sớm một chút...
Hai anh em Âu Dương Chấn Sơn đều đã năm sáu mươi, sau khi uống vài ly vào bụng thì cũng có hơi men say, thế cho nên rời khỏi nhà ăn, đến nhà giữa nói chuyện.
- Tiểu tử thối nay vừa rồi ép chúng ta uống vài ly, bây giờ uống cho anh...
Các trưởng bối đều đã đi, Âu Dương Quân lôi kéo mời Trang Duệ uống vài ly.
Rượu thật sự là thứ xúc tác tình cảm, hai anh em Âu Dương Long bây giờ cũng thả lỏng hơn, năm anh em uống hết hai chai rượu Mao Đài mới xem như kết thúc bữa cơm hôm nay.
- Cậu, cậu, đốt pháo cho cháu...
Trang Duệ vừa đi ra khỏi nhà ăn thì đã bị Tiểu Niếp Niếp kéo lại, cô nàng nhỏ tuổi nhất trong đám trẻ, tuy trong quần có không ít pháo để đốt nhưng lại không dám ra tay, chỉ biết trơ mắt nhìn người ta chơi đùa, khá là sốt ruột, bây giờ thấy Trang Duệ thì níu lấy không buông.
- Được, cậu sẽ đưa công chúa bảo bối đi chơi pháo...
Thấy tình huống náo nhiệt trong tứ hợp viện, Trang Duệ cũng coi như bùng phát tính trẻ con, hắn giống như đã chục năm rồi chưa chơi trò này, ký ức khi còn nhỏ cầm trong tay cả tràng pháo chạy khắp nơi vẫn còn in sâu trong đầu.
Mới đó mà đã hơn hai mươi năm, Trang Duệ cũng đã sắp kết hôn, điều này làm cho hắn nhớ đến những ký ức cũ, giống như một ngày tết nào đó ngón tay bị pháo nổ cho sưng vù lên.
Sau khi làm ầm ĩ trong sân thì Trang Duệ đi đến tiền viện, nhìn thấy nhóm dì Lý ngoài ăn cơm ở địa điểm khác biệt thì các món cũng như nhau, hơn nữa tiền viện cũng có đầy đủ vật dụng, ti vi tủ lạnh máy lạnh. Lúc này coi như đã gần đến giao thừa, dì Trương, dì Lý và Bành Phi cũng tụ tập lại chào đón giao thừa.
Sau khi quay lại trung viện thì Âu Dương Uyển vẫy vẫy tay với Trang Duệ:
- Đến mười hai giờ cũng đừng đốt pháo, ông ngoại của con khi đó đã ngủ, đừng dánh thức cụ dậy...
Ông cụ lúc này cũng không lĩnh tình mà trừng mắt nói:

- Sợ cái gì? Nhớ năm xưa nghe tiếng pháo đi đùng vẫn ngủ ngon lành, bây giờ sợ tiếng pháo sao? Đốt đi, càng lớn càng tốt...
- À, con biết bố không sợ, nhưng mẹ sợ...
Âu Dương Uyển có chút dở khóc dở cười, thật sự là về già lại giống như trẻ con, năm xưa tư thế hào hùng, đến bây giờ về già cũng giống hệt như những người bình thường mà thôi.
- Mẹ của con cũng không sợ, cũng không phải năm xưa bà ấy mang cáng ở tuyến đầu, vì vậy mà hai bên mới quen nhau sao?
Ông cụ cảm thấy mình lỡ miệng, thế là im miệng khôn nói. Lúc này nhóm Âu Dương Quân thì cười trộm, chuyện tình cảm giữa hai cụ thật sự là bí mật, khó thể nào được nghe một lần.
Đến chín giờ tối thì ông cụ cảm thấy hơi mệt, thế là quay về phòng ngủ.
- Tứ ca, thôi đi, anh ngồi sang một bên mà chơi với Niếp Niếp, xem sủi cảo anh làm kìa, không khác gì bánh bao...
Người nhà vừa xem tivi vừa làm sủi cảo, anh em Âu Dương gia nếu cầm súng đi bắn chim thì có thể là rất giỏi nhưng thật sự không am hiểu nhiều phương diện cuộc sông hằng ngày, làm sủi cảo cũng không quá tốt, sợ rằng bỏ vào nồi sẽ nổ cả nhân ra.
Nhưng những cô con dâu nhà Âu Dương gia cũng không làm quá tốt, ngược lại thì một nhà Trang Duệ làm rất nhanh nhẹn. Triệu Quốc Đống nghiền bột, Trang Duệ với Âu Dương Uyển và Trang Mẫn bọc sủi cảo với động tác rất thành thạo, hầu như là đều như nhau, không bao lâu sau đã sắp đầy mặt bàn.
Trang Duệ còn làm vài chiếc bánh sủi cảo ngọt, đây cũng là một tập tục đầu năm, nếu tết đến mà ai ăn được một cái bánh sủi cảo ngọt thì cả năm sẽ may mắn. Đáng lý ra trong bánh sủi cảo phải còn bỏ tiền xu, nhưng vì lúc này có quá nhiều trẻ nhỏ, vì vậy mà phải thay bằng nhân ngọt.
Giao thừa luôn đến nhanh, khi bộ phim hài đầu năm được chiếu xong thì đã sắp đến giờ sang năm mới, đám tre đã sớm treo pháo bên ngoài, chuẩn bị đốt pháo mừng năm mới.
Những năm trước cứ đến tết là đám trẻ bị nhốt trong nhà, hôm nay được ra ngoài vui chơi thì giống như điên cuồng, không đứa nào chịu ngủ. Tiểu Niếp Niếp tuy hai mắt đã mở không ra nhưng vẫn bám theo sát sau lưng Nha Nha.
- Từ từ rồi đốt pháo, để chú đến xem ông ngoại thế nào đã.
Trang Duệ nói một câu với con của Âu Dương Lỗi, sau đó hắn chui vào trong phòng của Âu Dương Cương, lúc này ông cụ đã ngủ say, hắn vội vàng dùng linh khí chải chuốt cho ông cụ. Sau dó hắn đến phòng của bà cụ và tiếp tục như vậy, cuối cùng mới đi ra khỏi phòng.
Người già kiêng kỵ nhất chính là quá vui và quá đau thương, tuy Trang Duệ thường xuyên dùng linh khí chải chuốt cho ông bà ngoại, nhưng vì cả hai đều đã tuổi cao sức yếu, nếu xúc động quá mạnh sẽ có thể rời khỏi nhân thế, vì vậy mà hắn không khỏi làm việc cẩn thận.
Khi trong tivi vang lên tiếng chúc tết đêm giao thừa, tiếng ca vang lên, cũng là lúc bên ngoài vang lên tiếng pháo đinh tai nhức óc.
Không chỉ là tứ hợp viện của Trang Duệ vang lên tiếng pháo, lúc này giống như toàn thiên địa vang lên tiếng pháo nổ, dù hai người đứng gần sát bên nhau cũng khó thể nghe được âm thanh, mà âm thanh đó cũng biểu thị một sự thật, tết đến rồi.
Những đứa trẻ lớn tuổi hơn một chút thì đốt pháo hoa phóng lên trời, pháo hoa nổ tung tóe bùng ra những luồng sáng đầy màu sắc, chiếu sáng cả bầu trời đêm, lúc này Bắc Kinh rõ ràng là một thành phố không có màn đêm.
Trang Duệ vốn đang gọi điện thoại cho bố mẹ vợ tương lai nhưng âm thanh ồn ào cắt đứt tất cả mọi thứ, lúc này căn bản không nghe thấy trong điện thoại có thứ gì truyền ra. Hắn cúp điện thoại, thừa dịp không có việc gì mà vội vàng quay về phòng mình, cùng chat với Tần Huyên Băng.
Bác sĩ cũng bị tiếng pháo vang lên đì đùng làm cho sợ hãi, nó leo lên ngọn giả sơn mà ngửa mặt lên trời rống lên, biểu thị phong thái của Ngao Vương, đám trẻ thấy vậy mà liên tục vỗ tay.
Lúc này trong nhà bếp, Âu Dương Uyển và đám cháu dâu đang hấp sủi cảo. Truyện được copy tại Truyện FULL
Ông cụ cũng bị tiếng pháo thái quá đánh thức, vì thế mà ngồi dậy ăn hai cái bánh sủi cảo mới tiếp tục đi ngủ. Nhắc đến cũng trùng hợp, hai ông bà ăn vaòh hai cái bánh nhân ngọt, rõ ràng là năm sau sẽ gặp nhiều may mắn.
Trong âm thanh chúc mừng của con cháu, hai ông bà đi về phòng ngủ như thắng trận, chỉ là cả hai bị bác sĩ quấn lấy người, vì hoàn cảnh quá ồn, sợ rằng sẽ sinh ra ảnh hưởng lớn.
...
Tối ba mươi ai cũng ngủ muộn, lúc này trong tứ hợp viện của Trang Duệ xem như thân thích tụ hội, cũng không cần ra ngoài chúc tết.
Tứ hợp viện của Trang Duệ rất lớn, sau khi thức dậy thì đám trẻ tụ tập chơi đùa, Âu Dương Chấn Vũ và Âu Dương Chấn Sơn thì bỏ đi công tác, Âu Dương Long bắt máy bay rời khỏi Bắc Kinh.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.