Khi giao dịch đồ cổ thì hai bên sẽ mặc cả, kẻ thứ ba không được tùy tiện chen vào, dù món hàng kia là thật hay giả thì đó là chuyện của hai bên, người thứ ba chen vào se ảnh hưởng đến quy củ.
Nhưng tình hình lúc này lại khác, đệ tử ra mặt cho thầy thì ông chủ cửa hàng cũng không thể nói nên lời.
- Trang tiên sinh, cậu cứ cho giá, đã sắp đến tết, chỉ cần cho tôi đây chút phí vất vả là được...
- Được, ông chủ, giá tiền này thế nào?
Trang Duệ duỗi tay phải, xiết lại thành nắm đấm, sau đó nhếch ngón tay cái và ngón út lên, lại khẽ lay động, sau đó mỉm cười nhìn ông chủ cửa hàng.
- Sáu ngàn sáu trăm sáu mươi sáu? Ông chủ Trang, giá tiền của cậu rất cát tường, nhưng như vậy cũng không được, người ta gửi bán với giá quy định đã vượt xa con số này...
Lúc này biểu hiệu của ông chủ cửa hàng thật sự rất căm phẫn, giống như Trang Duệ và khuê nữ nhà lão có vấn đề vậy, lão liên tục khoát tay, bộ dạng như không tiếp tục muốn bàn về vấn đề này.
- Ha ha, bộ này không nguyên bộ, hơn nữa niên đại không lâu, lại không phải là sứ Quan Diêu cung đình, thầy tôi mua về coi như nghiên cứu lịch sử hình thành của các món ăn và dụng cụ nấu nướng của Huy Châu mà thôi.
- Nếu ngài giữ lại trong tay, tôi có thể nói chưa chắc có ai ra giá cao như tôi...
Đồ sứ lưu lạc trong dân gian có giá cả không cao, dù là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoang-kim-dong/1833560/chuong-487.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.