Trang Duệ cầm lấy vật trang trí bạch ngọc kia lên xem, cầm nắm trong tay một lúc, trong lòng không khỏi cảm thấy dở khóc dở cười, hắn nhìn về phía người thanh niên đưa vật phẩm đến và hỏi:
- Vật này là cậu sưu tầm sao?
- Không phải, là của bố toi mua, tôi muốn lấy đến đây xem có đáng giá không?
Người thanh niên kia tuổi không lớn, chỉ hơn hai mươi mà thôi.
- Vậy cậu cho rằng nó đáng giá bao nhiêu?
Trang Duệ hỏi.
- Bố tôi mua nó hơn ba chục ngàn, tôi cảm thấy nó cung phải có gái một trăm ngàn, vì ai cũng nói nó là ngọc cổ...
- Ha ha, khối ngọc này của cậu nhìn qua thì rất trắng, hơn nữa lại là cả một khối ngọc không nhỏ, theo cách nói của người trong nghề thì nó được tạc theo hình tượng thái sư thiếu sư(Sư tử già sư tử con),nhìn qua có vẻ rất khí phách, thứ này có thể bày đặt trong nhà làm vật trang trí. Cậu xem giữa hai con sư tử còn có khe hở, có thể làm giá bút, thật sự không tệ...
Trang Duệ nói làm cho gương mặt người thanh niên kia tràn đầy nụ cười, nhưng vài vị chuyên gia khác cũng cười, bọn họ đang cười Trang Duệ còn trẻ mà lão luyện như thế, lời nói tiếp theo sợ rằng sẽ có hơi khó nghe.
Quả nhiên sau khi Trang Duệ nói vài lời hoa mỹ thì tiếp tục:
- Nhưng khi nhìn kỹ chất ngọc thì phát hiện dù nó có xuất xứ từ Tân Cương nhưng không phải là Hòa Điền Ngọc, cũng không đạt được phẩm chất của Hòa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoang-kim-dong/1833548/chuong-483.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.