Chương trước
Chương sau
- Trương Thiến...
Trang Duệ chợt hô lên, rất nhiều thí sinh đưa mắt nhìn hắn, mà Trương Thiến cũng ngẩng đầu lên, khi thấy Trang Duệ thì nàng có hơi khó hiểu, mình hình như cũng không quen đối phương.
Nhưng sau đó Trương Thiến thấy Bành Phi ngồi trong xe, khi hai người nhìn thấy nhau, Trang Duệ cảm thấy cô gái kia có hơi run người, rõ ràng thấy Bành Phi thì thầm khiếp sợ, hơn nữa còn di động bước chân đi về phía chiếc xe.
- Huynh đệ, lúc này là chuyện của cậu, nói cho cậu biết, cần phải dũng khí lên, nên xin lỗi thì xin lỗi, đừng yếu kém...
Trang Duệ vỗ vai Bành Phi, hắn cầm cặp của mình len vào trong đám thí sinh. Hắn nói những lời vừa rồi cũng thật sự là tâm huyết, tối qua hắn đã bỏ nhiều thời gian làm một người đàn ông thật sự...
Không biết hai người nói gì trong xe, nhưng sau mười phút thì cô gái từ trong xe bước ra.
- Bành Phi, cậu làm gì vậy? Sao không tìm địa điểm lãng mạn mời người ta dùng bữa cơm?
Trang Duệ móc điện thoại ra gọi cho Bành Phi, chỉ là hắn không nghĩ rằng lúc này còn sớm, dù là ăn cũng chưa đến giờ.
- Anh Trang, không có gì, cô ấy là giám thị cuộc thi này, người vừa rồi là đồng sự của cô ấy, chúng tôi đã hẹn giữa trưa dùng cơm... Bạn đang xem truyện được sao chép tại: TruyenFull.vn chấm c.o.m
Trong giọng nói của Bành Phi không áp chế được cảm giác hưng phấn, rõ ràng vừa rồi hai bên trò chuyện đã mở rộng tấm lòng lắm rồi.
- À, vậy thì tốt, đúng rồi, sao hôm qua cậu không đến tìm cô ấy, như vậy anh đây cũng được quan tâm một chút...
Đi thi lúc này giống như đi chợ, cả trường thi không có ai là người quen, khó có cơ hội có người quen, vậy mà không chịu chào hỏi sớm, điều này làm cho Trang Duệ có chút buồn bực.
- Thầy Trang? Anh cũng đến thi nghiên cứu sinh à?
Đột nhiên bên cạnh Trang Duệ vang lên một giọng nữ, Trang Duệ quay đầu nhìn, không nhận ra đối phương. Lúc này trời lạnh, người ta bọc mình như bánh chưng, thế nên hắn khó thể nhận ra người phụ nữ trước mặt là ai.
- Cô là...
- Thầy Trang, tôi là Lưu Giai, anh đúng là quý nhân hay quên...
Người phụ nữ kia ở khăn quàng cổ ra, Trang Duệ nhìn kỹ, thật sự là người quen, thì ra là cô gái dẫn chương trình của đài truyền hình thủ đô.
- Ha ha, chào Lưu tiểu thư, cô cũng đến thi nghiên cứu sinh sao?
Trang Duệ thấy mình hỏi như vậy thật sự có chút dư thừa, cũng giống như thấy một người cầm giấy vệ sinh chạy về toilet mà hỏi người ta có đi cầu không.
Trang Duệ biết rõ hôm nay thi nghiên cứu sinh ngoài ngành khảo cổ thì còn có vài ngành khác, chẳng hạn như tiếng Anh...
- Đúng vậy, thầy Trang, vài ngày qua tôi không thể điện thoại cho anh, tôi có tin tức tốt muốn nói với anh...
Lưu Giai thấy Trang Duệ thì có chút hưng phấn, nàng gỡ khăn quàng cổ ra, cũng bất chấp mình bị quần chúng nhận ra, biết đâu có đài nào đó sẽ đưa tin người dẫn chương trình tham gia thi nghiên cứu sinh?
- Khoảng thời gian trước tôi không ở trong nước, xin hỏi Lưu tiểu thư là có tin tức tốt gì?
Trang Duệ bị lời nói của Lưu Giai làm cho không thể giải thích được, mình và đài truyền hình thủ đô chỉ có một lần liên hệ với nhau, sau khi hoạt động giám định bảo vật chấm dứt thì cũng mất liên hệ, cô ấy có tin tức tốt gì để nói với mình? Chẳng lẽ lại có ý với mình?
Trang Duệ đoán không sai, Lưu Giai thật sự có ý với hắn, vì hắn còn trẻ, có tướng mạo, có tiền, cũng không ục ịch như các vị lắm tiền nhiều của khác. Nhưng dù Trang Duệ có xấu thì sợ rằng cũng sẽ là đối tượng kén chồng của biết bao thiếu nữ.
Nhưng tin tức tốt của Lưu Giai cũng không phải là muốn hiến thân cho Trang Duệ, mà bản tin giám định bảo vật lần trước được đài truyền hình trung ương nhìn trúng, thế là nàng được điều lên công tác ở đài truyền hình trung ương, sẽ chuẩn bị làm một hoạt động giám định bảo vật vào dịp năm mới.
Đài truyền hình thủ đô coi như là truyền thông chủ lưu nhưng nếu so với Cctv thì thật sự là khó thể bằng, thế cho nên Lưu Giai mới hưng phấn.
- Chúc mừng Lưu tiểu thư, lần này nhất định cả nước sẽ biết đến cô...
Trang Duệ nói một câu không có mấy ý nghĩa, vì cô có vào đài truyền hình trung ương cũng đâu có liên quan đến tôi?
Lưu Giai không chú ý vẻ mặt của Trang Duệ, nàng vui vẻ nói:
- Thầy Trang, kiến thức của tôi về đồ cổ rất cạn, vì vậy mới đặc biệt đề cử anh cùng làm người dẫn chương trình với tôi...
- Cái gì, tôi làm người dẫn chương trình?
Trang Duệ bị lời nói của Lưu Giai làm cho trợn trừng mắt, đúng là có liên quan đến mình thật.
- Lưu tiểu thư, đừng đùa tôi đấy chứ, dẫn chương trình là chuyên môn của cô, tôi thật sự không có gì liên quan đến nó...
Trang Duệ thấy Lưu Giai gật đầu khẳng định thì lập tức lắc đầu như trống bỏi, hắn cũng không thích làm người dẫn chương trình, hắn chỉ muốn nắm chút kiến thức về phương diện mình thích để sống cho vui vẻ mà thôi.
Hơn nữa tết năm nay Trang Duệ cực kỳ bận rộn, đi chúc tết phía ông nội, còn có nhiều thân thích cần chúc tết, còn phải về Bành Thành một chuyến. Dù thế nào thì bố mẹ Lưu Xuyên cũng là bố mẹ nuôi của mình, hắn không thể không đến chúc mừng.
Mặt khác còn có kỳ hạn nửa tháng với Hào Vinh, Trang Duệ cũng muốn thu gom hai trăm triệu, hắn cũng không có thời gian làm người dẫn chương trình.
- Thầy Trang, anh nghe tôi nói xong đã, sau đó quyết định cũng không muộn.
Lưu Giai tỏ ra khá đáng yêu, một tay kéo tay áo của Trang Duệ, nhưng không biết là không cẩn thận hay vô ý mà kéo xuống bàn tay hắn.
- Cô cứ nói, nhưng nhanh lên, chúng ta sắp thi đến nơi rồi...
Tuy được Lưu Giai nắm tay thì cảm thấy ấm hơn nhét vào túi quần, nhưng Trang Duệ cũng không có kinh nghiệm với những người phụ nữ khác ngoài Tần Huyên Băng, thế là nhanh chóng rụt tay về.
Vi che giấu bối rối của mình nên Trang Duệ móc một gói thuốc ra, rút một điếu, châm lửa, nhưng mùi hương nhàn nhạt của phụ nữ vẫn in dấu trên tay làm cho hắn có chút thất thần.
Trang Duệ thầm có chút kỳ quái, mình cũng không phải là trai tơ, sao có phản ứng mạnh như vậy?
Thật ra phản ứng của Trang Duệ cũng là bình thường, đàn ông mà, nếu biết mùi của phụ nữ, những cảnh tượng kia sẽ kéo dài và áp lên những người phụ nữ mà mình quen biết.
Nếu nói từ góc độ tâm lý thì đây cũng không phải là bất trung với bạn đời, là một hành vi trong tiềm thức của đàn ông, gọi vui là tự sướng. Nhưng rõ ràng là những đối tượng để đàn ông tự sướng đều là ngôi sao trên màn ảnh, bọn họ chính là tư liệu sống cho đám đàn ông trên đời.
Lưu Giai tuy không xinh đẹp bằng Tần Huyên Băng, thậm chí không thanh khiết như Miêu Phỉ Phỉ, nhưng nàng lại có những hành vi cử chỉ rất quyến rũ, rất dễ làm cho đàn ông sinh ra những ý nghĩ sâu xa.
Sua khi thấy bộ dạng của Trang Duệ như vậy thì Lưu Giai hé miệng cười nói:
- Thầy Trang, tiết mục kia tổng cộng có bảy ngày, nhưng đã sớm thu hình rồi, sẽ bắt đầu phát từ tuần sau, sẽ không ảnh hưởng đến lễ tết của anh, nếu anh không thích người dẫn chương trình thì làm khách quý giám định cũng được...
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.