- Sao lại không thật? Cậu đi hỏi đám bạn bè làm mậu dịch xem, thật ra còn có kẻ nói rằng người Trung Quốc làm như vậy là phúc hậu lắm rồi...
Hào Vinh thở dài nói, có lẽ chuyện này thật sự làm cho tâm lý của hắn thêm phức tạp, dù sao Trung Quốc cũng là quê hương của mình, nhưng Myanmar là nơi mình sinh ra lớn lên, thấy Myanmar đói kém thì hắn cũng ái ngại, thế nhưng chính hắn cũng là một kẻ đào tài nguyên lên nuốt vào bụng, căn bản không chừa thủ đoạn.
- Phúc hậu sao?
Trang Duệ thật sự bị lời nói của Hào Vinh làm cho mơ hồ, bỏ ra chút lợi nhuận để thu về lợi nhuận lớn hơn, mang tiếng giúp đỡ nhưng thực chất đang há miệng cạp tài nguyên của người ta, hơn nữa còn áp dụng chiến lược ngu dân, không đầu tư vào xây dựng cơ bản, không đầu tư vào xây dựng giáo dục ở bản địa, dù thế nào cũng không thể nào liên quan đến hai chữ phúc hậu cho được.
Sau khi được Hào Vinh giải thích thì Trang Duệ mới hiểu ra, thì ra phương pháp mậu dịch của người Trung Quốc cũng đã khá phúc hậu rồi.
Nói trắng ra thì Trung Quốc ăn vào và cũng có thứ gì đó cho ra, cũng đẻ lại vài con đường rách, có thể trợ giúp kinh tế hai bên được dung hợp, không như những nước khác, chẳng để lại thứ gì.
Nhưng lại có nhiều người nói, đã ăn thì phải làm cho sạch, Trung Quốc căn bản cũng không tốt đẹp, chỉ giả nhân giả nghĩa mà thôi, có được tác dụng gì?
Vì thế
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoang-kim-dong/1833452/chuong-451.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.