- Xoẹt, xoẹt...
Thầy Ngô cuối cùng cũng ép tay xuống, từng khối đá như lòng bàn tay tróc ra khỏi nguyên thạch.
Bánh răng hợp kim lóe ra hàn quang cắt vào trong khối nguyên thạch đã được gia cố trên máy cắt, thầy Ngô tuy trong lòng căng thẳng nhưng hai bàn tay vẫn rất vững vàng, cắt đúng theo đường phấn đã vạch, thế là một khối nguyên thạch hơn trăm kilogam đã bị chia làm hai nửa.
- Ôi...
Đám người chung quanh chợt thở dài, ai nghe cũng biết được kết quả là thế nào, tuy một mặt cắt có màu xanh chỉ dày hơn mười centimet nhưng nếu tất cả đều là ngọc thịt thì có thể lấy ra ba mươi kilogam, căn bản sẽ không phải thường tiền.
Nhưng lúc này người đứng ở gần sẽ cơ bản có thể dùng mắt thường thấy rõ ràng, trên mặt cắt màu xanh lại tiếp tục có vết nứt, thế là ai cũng thầm hiểu, khối nguyên thạch kia đã sụp.
Thầy Ngô đứng ngơ ngác bên cạnh máy cắt đá, vẻ mặt xám ngoét, môi mấp máy muốn nói gì đó nhưng không ai có thể nghe rõ ràng, lúc này mặt cắt bóng loáng được ánh mặt trời chiếu xuống càng thêm chướng mắt, hầu như vết nứt giống như một miệng cười đang chế nhạo đám người ở đây.
Tuy vẻ mặt của ông chủ của công ty châu báu Cát Tường vẫn hết sức khó coi nhưng thua người không thể thua trận, trước mặt đồng hành vẫn giữ phong độ, kiên trì tiến hành cho xong đổ thạch lần này.
Nhưng trong lòng ông chủ công ty châu báu Cát Tường thì đã rất hận ban tổ chức công bàn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoang-kim-dong/1833344/chuong-417.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.