- Dì Trương, dì Lý, còn có cả anh Hách, nghe tôi nói vài câu đã, sau đó mọi người hãy cho ra quyết định được không?
Trang Duệ thấy tình hình như vậy thì đứng lên ngăn mọi người lại, sau đó nói:
- Tuy giữa chúng ta có quan hệ thuê mướn nhưng đều là người cả.
- Dì Trương cũng không kém mẹ tôi vài tuổi, cũng là trưởng bối, đáng để chúng ta tôn trọng. Cũng giống như vậy, tôi cũng hy vọng dì Lý và anh Hách có thể ở lại chỗ này dùng cơm, mọi người sau này cũng giống như người một nhà, vì thế sau này dùng cơm mọi người cứ ngồi cùng một chỗ, dì Trương, mọi người cứ ngồi xuống đi...
Trang Duệ có xuất thân là người nghèo khó, tất cả thành công của hắn vào lúc này đều dựa vào dị năng trong mắt, hắn cũng không có quan niệm chủ nhân và người hầu trong những gia tộc lớn, dù là người mà mình bỏ tiền ra thuê về thì cũng không hy vọng bọn họ phải vào phòng bếp dùng cơm.
- Bà Trương, mời bà ngồi xuống dùng cơm, Niếp Niếp đã đói bụng rồi...
Tiểu Niếp Niếp sau khi được Tần Huyên Băng ôm đến thì mở miệng là luôn gọi bà Trương rất thân mật, lời nói ngây thơ của nàng như dòng nước ấm làm cho dì Trương cảm thấy ấm áp. Mọi người đều biết mình tìm được chủ nhà tốt, chút lo lắng trong lòng cũng coi như biến mất.
- Tiểu Hách, ngồi xuống dùng cơm thôi.
Âu Dương Lỗi càng dứt khoát hơn, trực tiếp lên tiếng làm cho Hách Long ngồi xuống bàn.
- Chúng ta cùng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoang-kim-dong/1833224/chuong-377.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.