- Vâng, ông nội...
Tần Huyên Băng bị ông nội nói làm cho đỏ mặt xấu hổ, nàng cũng không tiếp tục ăn cơm mà vứt bát đũa chạy ra ngoài.
- Bác Điền, là như vậy, bác xem có thể nào cho Tần gia phía Hongkong chút hàng được không? Giá tiền bác cứ quyết định, bọn họ bây giờ sắp hết hàng ngọc mềm, tất cả do bác quyết định, cháu chỉ là muốn bác giúp một chuyện tư nhân...
Trang Duệ gọi điện thoại cho Ngọc Vương Gia, sau đó nói rõ quan hệ của mình với Tần Huyên Băng, lại nhắc đến công ty đá quý Tần Thị ở Hongkong, hắn đã nói trước với bác Điền, vì vậy lúc này mở lời cũng không quá ngượng ngùng.
Đầu dây bên kia có chút trầm ngâm, sau đó mới truyền đến tiếng cười của Ngọc Vương Gia:
- Tiểu tử này đúng là, cứ làm cho rối cả lên, thế này đi, cậu bảo bọn họ đến tìm tôi, chuyện cụ thể cậu không cần quan tâm, tôi sẽ xử lý.
- Hì hì, cảm ơn, cảm ơn bác Điền, sau này nếu bác có dịp đến Bắc Kinh, cháu sẽ mời bác đến Đông Lai Thuận dùng cơm.
Sau khi thấy Ngọc Vương Gia nể mặt mình thì Trang Duệ cười hì hì nói vài lời trong điện thoại.
- Cút sang một bên, sau này cậu đừng xen vào, cứ an tâm mà cầm hoa hồng là được. À, đúng rồi, cuối tháng mười hai sẽ có một đợt chia hoa hồng, có lẽ cũng là vài trăm triệu, đến lúc đó tôi sẽ thông báo cho cậu.
Bác Điền cười mắng một một câu rồi cúp điện thoại, lão sở dĩ đơn giản
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoang-kim-dong/1833122/chuong-346.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.