Chủ quầy lúc này muốn kiếm thu nhập từ vị khách nước ngoài, vì vậy cũng không phản ứng với Trang Duệ. Thứ nhất là thứ kia không đáng mấy đồng tiền, thứ hai Trang Duệ là người trong nước, giọng điệu không phải người Bắc Kinh, như vậy là du khách đến từ bên ngoài, những người nảy rất ít khi bỏ nhiều tiền ra mua đồ, rất khó lừa gạt.
Trang Duệ cầm bình sứ vào trong tay, sau khi cẩn thận quan sát thì thấy đây là một chiếc bình bụng lớn, cao chừng ba mươi centimet, toàn thân ngăm đen, trên mặt không có hoa văn, nhìn qua giống như một bình dựng dưa muối của người nông thôn, chẳng qua chỉ nhỏ hơn một chút mà thôi.
Nhưng Trang Duệ đặt thứ này vào trong tay và cảm thấy rất vui vẻ, bình gốm có thể tích không nhỏ nhưng lại rất nhẹ, một cái bình thế này mà chỉ có hai cân, sờ tay vào bên trong thì thấy bóng loáng, không có chút cảm giác ma xát khó chịu, vì thế mà hắn thật sự chứng thực suy đoán của mình.
- Trang Duệ, anh mua thứ này làm gì? Về nhà đựng dưa muối sao? Ủa, nhẹ quá vậy, không phải làm từ sắt lá đấy chứ?
Miêu Phỉ Phỉ thấy Trang Duệ cầm lấy cái bình xem trái ngắm phải thì khẽ vươn tay cướp lấy, sau đó dùng tay gõ gõ, trong bình phát ra những âm thanh như gõ vào sắt, thật sự không giống như đồ sứ.
- Này, cô gái này nói rất không đúng, tôi nào có rảnh rỗi để đưa những món sắt lá ra bán? Nói cho cô biết đây là gốm đen cuối
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoang-kim-dong/1832898/chuong-272.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.