“Đẹp quá!” Nhìn lên bầu trời đêm, lấp lánh những vì sao, Nhan Hân Lam reo lên khen ngợi.”
“Là vô cùng đẹp…” Giọng nam trầm nhẹ phụ họa, Thiệu Duẫn Thiên hướng đôi mắt đen sâu thẳm nhìn sang cô vừa nhảy xong nên khuôn mặt nhu mỹ ửng hồng, thành ra người ta không rõ, anh khen trời sao đêm nay sao? Hay là khen người bên cạnh?
“A…” Không biết anh đã nhìn đến ngẩn người, cô quay đầu nhìn anh, miệng vẫn cười. “Anh dọa cả đại sảnh sợ đó!” Khi anh theo nhịp nhàng, di chuyển xe lăn theo những tư thế ưu nhã, toàn bộ khách khứa trợn lồi cả mắt, toàn bộ lui hết ra xem nhảy, cả sàn nhảy rộng chỉ còn lại hai bọn họ.
“Là em khởi xướng còn gì?” Nếu không phải cô lôi kéo anh đi học nhảy, học cách điều khiển xe lăn cùng bạn nhảy khiêu vũ như bình thường, làm sao hôm nay anh có thể có kỹ thuật ưu nhã phong thái mê người, làm mọi người rơi cả cằm đây? Hơn nữa, đêm nay cũng là cô mời anh nhảy mà?
Cô thích làm người khởi xướng đấy! Hoạt động không tiện không có nghĩa là phải từ bỏ những việc tốt đẹp, chỉ là dùng một cách khác, nhưng cũng vẫn đẹp như cũ, mà khiêu vũ là một trong những việc đó.
Nhan Hân Lam thầm nghĩ vậy, gương mặt dịu dàng lại nở nụ cười, hưởng thụ không khí yên tĩnh trong sân vườn, khác hẳn với tiếng ồn ào xôn xao trong phòng.
Ai… Thực ra, hai người họ là “chuồn” ra giữa ánh mắt của bao nhiêu người đó. Nhảy xong một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoang-kim-dich-tinh-nhan/2023853/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.