Phó Thâm không đợi ai, đi thẳng một mạch. Nghiêm Tiêu Hàn muốn đuổi theo, nhưng Thuần Dương đạo trưởng đã chết, vụ án này kết thúc thế nào, lời khai phải bịa thế nào, nguyên nhân hậu quả phải làm sao cho toàn vẹn…. Hắn phải ở lại xử lý.
May mà lúc thẩm vấn đã đuổi hết người đi, mấy câu cuối cùng của Thuần Dương đạo trưởng chỉ có mình Phó Thâm và hắn nghe được, song dù vậy, Nghiêm Tiêu Hàn vẫn không yên lòng, nghiêm lệnh thủ hạ giữ kín miệng, không được tiết lộ chút gì về chuyện hôm nay.
Tuy nói Phi Long vệ là tai mắt của thiên tử, nhưng việc đến nước này, đã không phải do hoàng thượng tự mình lựa chọn có nghe hay không, có thấy hay không.
Nếu thật sự là Dương Úc năm đó cố ý trì hoãn, chậm chạp không đến cứu viện, mới khiến Phó Đình Tín chết trận, vụ đại án động trời này có thể sẽ thay đổi hoàn toàn lập trường của Phó Thâm và Bắc Yến quân, thậm chí ảnh hưởng đến cục diện triều đình. Dương Úc là anh ruột của Dương hoàng hậu, một trợ lực lớn của thái tử, hai người này đều đã bị đánh rớt xuống đài, chỉ cần có thêm một sơ suất nào nữa, hoàng đế sẽ không chút do dự phế bỏ thái tử.
Bất kể Nguyên Thái đế có biết nội tình hay không, Phó Thâm nhất định sẽ không muốn thấy hắn ngồi trên long ỷ.
Tranh quyền đoạt vị, thời thế bắt buộc. Mà Phó Thâm nắm binh quyền Bắc Yến trong tay, y muốn nâng đỡ ai thượng vị, thì chuyện người kia
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoang-kim-dai/2099388/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.