Phủ Dĩnh quốc công.
Ngày thu gió mát, trong nhà lại ấm cúng. Giường dài kê sát bên cửa sổ, trên chiếc bàn thấp sơn son có bày trà và trái cây điểm tâm. Thiếu niên mới lớn gác chân, giả vờ chăm chú đọc quyển sách trong tay, nửa ngày vẫn chưa lật sang tờ khác. Nha hoàn hầu hạ đứng một chỗ bên dưới, thỉnh thoảng lại trao cho nhau những cái liếc mắt, hoặc nhếch môi, hoặc lén làm dấu tay, mặt tươi như hoa, chẳng có lúc nào là đàng hoàng. Thiếu niên kia đang bị câu dẫn đến nỗi rục rà rục rịch, bên ngoài bỗng nhiên có một tiểu nha đầu chạy vào, nói giòn tan: “Phu nhân đã tới ạ.”
Sắc mặt mọi người vì thế mà nghiêm túc lên, các nha hoàn phục tùng đứng ngay ngắn. Thiếu gia nọ chân chẳng run lên, xương cốt cũng không mềm nhũn nữa, cấp tốc bày ra dáng vẻ đọc sách đàng hoàng. Đợi đến khi quý phụ mặc hoa y kia bước vào, liền nhìn thấy một bức tranh thủy mặc “Chăm học không nghỉ” được vẽ tỉ mỉ như vậy.
Tần thị vịn tay nha hoàn ngồi lên giường, thiếu niên đứng dậy hành lễ, thân thiết gọi một tiếng “Mẹ” rồi ngồi xuống sát bên cạnh bà ta. Tần thị kéo tay hắn, sẵng giọng: “Sắc trời đã tối mà sao trong phòng lại không thắp đèn? Hại mắt quá.”
Đám nha hoàn nghe vậy, lập tức đi thắp đèn, rồi đổi trà mới mang đến. Thiếu niên ung dung bịa chuyện: “Đọc nhập tâm quá nên không để ý. Sao mẹ lại đến vào lúc này?”
Tần thị nói: “Đến tiền viện gặp tam thúc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoang-kim-dai-2/2641246/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.