Không biết có phải lão thiên gia trêu chọc bọn họ hay không, rừng rậm lớn như vậy, Kì Viêm cùng Tấn Nhã nguyên bản phân tán ở hai nơi thế nhưng ngay lúc chỉ còn một mũi tên cuối cùng thì lại gặp nhau! Nhưng bọn họ đều không hề chú ý đến nhau, một lòng đặt trên việc tìm kiếm con mồi. Mà cách nơi của bon họ không xa, một đám người đang xem cuộc đấu cũng giáp mặt nhau.
“Đại ca, tình hình của Nhã ca ca thế nào?” Thần đã thấy qua bản lĩnh cưỡi ngựa cùng bắn cung hơn người của Kì Viêm, không khỏi lo lắng hỏi.
Hồng Lẫm cười cười, “So với dự kiến còn mạnh hơn nhiều lắm!”
“?” Thần không rõ đại ca sao lại tự tin như vậy, khó hiểu nhìn về phía Tiểu Tứ.
Tiểu Tứ hướng hắn gật gật đầu, rồi mới tiếp tục tập trung tinh thần xem trận đầu của hai người kia.
“Di?” Lúc này Diệc Ưu nhận thấy hai người bọn họ có chút khác thường, “Nhị ca bọn họ hình như nhìn trúng một con mồi......”
“Cái gì?” Nghe vậy, lực chú ý của vài người lập tức bị hấp dẫn.
Thật sự! Vị trí của Tấn Nhã cùng Kì Viêm mặc dù không ở cùng tuyến, nhưng tầm mắt của hai người đều tập trung trên người của một con hùng lộc. Con lộc kia tựa hồ vẫn không phát hiện bản thân đã trở thành còn mồi của người khác, còn đang ở tại chỗ im lặng cúi đầu gặm cỏ......
Kì Viêm cùng Tấn Nhã đồng thời giơ lên cung tên trong rãnh tay nhắm vào nó, tên đã lên dây
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoang-khuyet-khuc-he-liet-bo-3-niem-no-kieu/3271994/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.