Cứ tưởng sau khi gặp lại cha nương Tấn Nhã sẽ lên tinh thần, ai ngờ mấy ngày nay trạng thái tinh thần Tấn Nhã còn tệ hơn, Tễ Hồng Lẫm tự dưng lông xảo thành chuyên (giống như “chữa lợn lành thành lợn què”) không thể không ra tay võ vẽ gì đó cho y vui vẻ. Vì thế hắn chọn một ngày rảnh rỗi, mang Tấn Nhã đi chợ chơi……..
“Lẫm ca ca, chúng ta cứ đi như thế cũng được chứ hả? Không nói gì, hai người cứ mượn lệnh bài rồi nghênh ngang đi ra thế sao?
Hồng Lẫm tay cầm chiết phiến(quạt xếp) nói: “Không có gì! Ba ba và mọi người sẽ xử lí! Nếu hôm nay đã ra ngoài, vậy cứ chơi tẹt ga đi!”
“Hô!” Mắt thấy nhiều lời vô ích, Tấn Nhã cũng đành tùy hắn luốn.
Mấy ngày nay, lời nói của Diệu Ngân vẫn quanh quẩn trong đầu y chậm chạp không tiêu tan. Nhưng chuyện đó cho tới giờ y cũng đâu thể làm gì chứ? Làm như thế nào đây? Y đang nghĩ ngợi, chợt, Hồng Lẫm đã đến quán bán hàng rong mua hai đường nhân(1) trở về.Thấy Tấn Nhã không yên lòng, Hồng Lẫm nhìn nhìn đường nhân trên tay, lộ ra nụ nười của kẻ trộm…….. (=”=)
“Tiểu Nhã, Tiểu Nhã, người nghĩ gì mà nhập thần vậy hả?” Lời nói của Hồng Lẫm truyền vào tai Tấn Nhã, khiến y không khỏi ngẩng đầu.
Y nhìn Hồng Lẫm tay trái cầm một đường nhân mặc hoàng y lay động, sau đó lại nắm hồng y đường nhân bên phải lay lay, học khẩu khí của Tấn Nhã đáp: “Lẫm ca ca, người ta đang nghĩ đến ngươi đó!”
“Nga? Nghĩ tới ta làm gì chứ?”
“Đó là………….Đó là……………..Ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoang-khuyet-khuc-he-liet-bo-3-niem-no-kieu/3269/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.