Chương trước
Chương sau
Bạch Tinh Ngân và Tử Thừa tướng ở lại trong đình của ngự hoa viên, còn ta và Bạch Nhật Uyên cùng đi tới Hàn Lâm viện, mới đầu, Bạch Nhật Uyên chưa từng nói một lời nào với ta, ước chừng đi được mười phút đồng hồ, hắn lên tiếng.

“Lam hàn lâm, trong nhà ngươi còn những người nào?” Ngữ điệu của Bạch Nhật Uyên rất thân thiết.

“Bẩm Đại hoàng tử..., hạ quan từ nhỏ là cô nhi, cho nên không có người nhà.” Cha, mẹ xin lỗi lần nữa, mặc dù ta trong lời nói của ta có một nửa là lời thật, nhưng dù sao ta cũng có cha mẹ nuôi nữa.

“A? ai, thật không ngờ thân thế của Lam hàn lâm thê thảm như vậy.” Bạch Nhật Uyên nói xong gương mặt đầy thương cảm, vẻ mặt như thế xem ra tổng cảm giác Bạch Nhật Uyên là một người tốt, nhưng ta tuyệt đối không thể phớt lờ, ta mới quen biết Bạch Nhật Uyên chưa lâu, mà đời có câu biết người biết mặt không biết lòng.

“Hạ quan không dám.”

“Đúng rồi, Lam hàn lâm có bạn không?”

Bây giờ mỗi câu mỗi lời Bạch Nhật Uyên hỏi ta đều khiến ta suy nghĩ thật kỹ mới dám trả lời, vạn nhất không lịch sự trả lời sai lầm, rất dễ hại đến chính mình: “Hạ quan không có bạn, với Tam hoàng tử cũng chỉ từng gặp mặt một lần mà thôi.” Thật ra thì thật lòng ta rất coi trọng tình bạn với Bạch Tinh Ngân, những lời ta nói là muốn cho Bạch Nhật Uyên biết ta và Bạch Tinh Ngân không phải bạn bè. Triều đình hiện giờ có thể nói là chia thành hai phái, nếu bây giờ ta tỏ rõ lập trường, khẳng khái nói cho Bạch Nhật Uyên biết ta và Bạch Tinh Ngân là bạn bè, sau hôm nay ta khẳng định sẽ không được sống tốt. Hơn nữa, ta cũng muốn nhìn một chút, xem Bạch Nhật Uyên rốt cục là người như thế nào.

“Lam hàn lâm, nếu ngươi không chê, cùng ta kết bạn ngươi thấy thế nào?” A, giờ bắt đầu lôi kéo ta sao? hay là thật lòng muốn kết bạn với ta? Người bạn này nếu nhận thì coi như tự nguyện đứng cùng phía với Bạch Nhật Uyên đối lập cùng Bạch Nguyệt Diệu, còn nếu từ chối trước mặt Bạch Nhật Uyên coi như chống đối lại hắn ta.

“Ha ha, Đại hoàng tử quá đề cao hạ quan rồi, hạ quan tất nhiên rất vui được làm bạn cùng Đại hoàng tử” Ta thật lòng? hay đang giả vờ toan tính? Ta cũng không biết, đã từng có quá nhiều bạn bè phụ lòng ta, hiện giờ ta chỉ tin tưởng vào Huyễn Ngâm Phong và Bạch Tinh Ngân, cho nên tình bạn với Bạch Nhật Uyên này, đương nhiên là giả vờ, vì Bạch Tinh Ngân không thích hắn! Cho nên ta cũng không thích hắn!

“Ha ha, nếu Lam hàn lâm đã là bạn của ta rồi, vậy tối nay ta sẽ xếp đặt bữa tiệc ăn mừng Lam hàn lâm nhậm chức.”

“Hạ quan có tài đức gì để Đại hoàng tử nâng đỡ như thế chứ? Tâm ý của Đại hoàng tử dành cho hạ quan hạ quan xin nhận, nhưng hạ quan...”

“Ấy, đừng nói thế, ta rất hy vọng có thể cùng nâng cốc vui vẻ với Lam hàn lâm đó.” Khẩu khí Bạch Nhật Uyên nhìn như hòa ái nhưng không khỏi có chút cường ngạnh, nói đơn giản là nâng cốc vui vẻ, nhưng thực tế, là chiêu cáo với văn võ bá quan trong triều đình, ta đã gia nhập phái của Bạch Nhật Uyên, haiz, tiệc rượu này thật sự không đơn giản rồi đây, hơn nữa tửu lượng của ta lại không cao, vạn nhất say rượu lộ ra chân tướng ta sẽ thảm rồi!! Phải làm sao mới có thể thoái thác tiệc rượu này đây?
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.