Mấy ngày sau đó, Tiêu Chiến ở lại ký túc xá của Vương Nhất Bác. Mẹ Vương vẫn kiên định không đến xem Vương Nhất Bác thi đấu. Vương Nhất Bác lao vào huấn luyện những ngày chót, đưa thẻ tín dụng của mình cho mẹ Vương sử dụng. Chuyện này đối với người vừa xuất viện như mẹ Vương thật không tốt. Tiêu Chiến muốn ở lại căn hộ thuê để chăm sóc, nhưng nghĩ lại, hai người vốn xa lạ chỉ gặp nhau mấy lần thì không sao, nhưng đột ngột sống chung sẽ khó lòng thích nghi.
Tiêu Chiến đành thu dọn một ít hành lý, đến ở tạm cùng Vương Nhất Bác tại ký túc xá sau khi xác nhận tình trạng sức khoẻ của mẹ Vương đã thật sự ổn, đủ để bà có thể tự chăm sóc mình.
Đa số người trong đội xe đều là những người đã gặp qua Tiêu Chiến lúc ở bờ biển lần trước. Anh để lại cho mọi người trong đội xe ấn tượng rất tốt, ôn nhu lại đẹp đẽ.
Những ngày ở ký túc xá đội xe, buổi sáng Vương Nhất Bác đến khu huấn luyện tập với đội, buổi chiều lại ở lại phòng họp cùng đội trưởng sắp xếp tiến trình thi đấu. Cả ngày Tiêu Chiến chỉ quanh quẩn trong ký túc xá, bù đầu vẽ bản thảo gửi về studio. Bởi vì không có nhu cầu ra cửa, anh tuỳ tiện mặc trên người một chiếc áo thun của Vương Nhất Bác, lại tiện tay lấy một cái quần đùi mặc đại. Chạng vạng Vương Nhất Bác trở về, Tiêu Chiến mới thay quần áo cùng cậu ra cửa ăn cơm chiều.
Trong đội xe có vài chị gái. Bọn họ dáng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoang-hon/904885/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.