Ngày Quốc Khánh, trường học nghỉ.
Chu Mộ đã đợi ở nhà ga từ sớm, lúc cô đến, cô đã chọn cho mình ngồi ở gần cửa sổ.
Ngồi không bao lâu thì Lâm Nhiễm đến.
Cậu mặc một chiếc hoodie màu xám, chào hỏi với cô rồi đi đến chỗ kế bên cô ngồi xuống.
Lâm Nhiễm: “Cô Chu, cậu cũng về nhà à?”
Không đợi cô trả lời, người đó lại ngạc nhiên nói tiếp: “Nhà cậu cũng ở Giang Lăng à?”
“Đúng vậy, mình tốt nghiệp ở trường cấp hai Giang Lăng.”
Lâm Nhiễm: “Thì ra là bạn cùng trường à! Nhưng mà tại sao trước giờ mình chưa từng gặp cậu?”
Chu Mộ cười gằn: “Trường nhiều học sinh như vậy, cậu đều gặp qua hết sao?”
Lâm Nhiễm im lặng suy tư gì đó.
Năm lớp 9, cô đã từng đại diện cho học sinh lên phát biểu trên sân khấu. Đứng trong biển người mênh mông, cô liếc qua một lần liền thấy cậu đứng cuối cùng cười giỡn với ai đó.
Lúc đó cũng đã gần tới kỳ tuyển sinh của cấp ba, nhà trường yêu cầu cô lên sân khấu phát biểu, với tư cách là một học sinh ưu tú.
Mới đầu cô còn từ chối nhưng nghĩ đến gì đó nên cô đã đồng ý.
Ở trên sân khấu, cô vừa khẩn trương, vừa vui vẻ.
Hiện tại nghĩ đến cảm giác lúc đó đột nhiên cảm thấy có chút buồn cười.
Trên đường về, Chu Mộ có chút say xe, cô mơ màng dựa vào cửa sổ, đôi mắt lim dim.
Lâm Nhiễm lấy MP3 ra chuẩn bị nghe một bài hát, nhìn sang cô thì nhét cái tai nghe vào tai cô.
Âm nhạc bất thình lình vang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoang-hon/245815/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.