Trời nhá nhem tối, Tiểu Vân đang ngồi đếm lại mấy viên đá trên bàn, Ma Vương đột nhiên tiến vào vung tay ném tất cả đá xuống đất, phẫn nộ nói: “Cho dù nàng có đếm tới một vạn hay mười vạn thì hắn cũng không quay lại đâu”.
Nàng nghe tiếng đá lách cách rơi xuống, im lặng ngồi xuống, không ngạc nhiên cũng chẳng tức giận. Bởi vì sau mỗi lần hất đi, Vương vẫn sẽ giúp nàng nhặt lại, hơn nữa sẽ không thiếu dù chỉ một viên.
“Tiểu Vân, ta không khiến nàng phải khổ sở chờ đợi, đau khổ kiên cường… ta luôn đứng ngay trước mặt nàng, bất cứ lúc nào cũng có thể đến với nàng”.
Nàng ngẩng đầu, nhìn vẻ mặt đau khổ của hắn, trong tim nhói đau. “Ta biết! Nhưng ngài không phải chàng”.
Ma Vương lùi lại mấy bước, ngã xuống giường, cứng họng hồi lâu, mới nói: “Nếu như trên thế giới này không có hắn, nàng có thể yêu ta không?”
“Có! Nếu như không có chàng, ta sẽ đồng ý gả cho ngài. Lúc ta thực sự hiểu ngài, ta sẽ vui mừng vì bản thân gặp được một vương như ngài, một người đàn ông đáng để gửi gắm trọn đời”. Nàng chỉ biết số mệnh không có nếu như, không ngờ số mệnh lại có thể xoay chuyển như vậy, sau khi xoay chuyển tất cả sẽ thoát khỏi quỹ đạo.
Ma Vương trầm mặc thở dài, giống như đang kiềm chế sự phẫn nộ hoặc là sự đau khổ của bản thân. Sau khi hắn bình tĩnh lại, hắn cúi người nhặt từng viên đá, đặt trước mặt nàng, nhẹ nhàng nói: “Không phải ta không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoang-hon-tan-vao-nuoc/2462039/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.