Hiên có chút bất ngờ quan sát kẻ mặc đồ trắng đang khua tay trước mắt, người không vương chút bụi, thu lại pháp lực lạnh nhạt nói: “ Ngươi là?”
“Hữu hộ pháp của Ma vực, Minh Hồn”.
“Minh Hồn?” Hiên trầm ngâm nhắc lại cái tên này, mỉm cười nói: “ Lệnh sư tìm ngươi rất lâu rồi”.
Minh Hồn nghe thấy, giật mình, trong nụ cười nhẹ nhõm bỗng có chút băn khoăn sầu khổ.
Hắn quay đầu nhìn về sau thấy Dạ Xoa đang cúi đầu, biểu cảm trên gương mặt mới trở lại bình thường, dùng giọng nói nhẹ nhàng của hắn hỏi: “ Sao ngài biết sư phụ ta ở đâu?”
“Thân vốn ở Ma vực mà vẫn giữ được sự tu luyện tốt như vậy, không vương chút dơ bẩn nào, khó trách Thái Ất Thiên Tôn luôn canh cánh vì sự phản bội của ngươi”.
“Quả nhiên nhãn lực rất tốt, không hổ gia sư không ngớt lời ca ngợi về ngài” Minh Hồn bật cười nói.
“ Nếu ngươi nghĩ rằng nói như vậy ta sẽ tha cho ngươi, thì ngươi nhầm rồi”.
Tiểu Vân lần đầu tiên nhìn thấy Hiên nghiêm nghị lãnh đạm, thờ ơ cương quyết cự tuyệt như vậy, quả thật có sự cao ngạo, tôn quý của thần tiên, khiến người khác không thể không ngước nhìn.
Trong lúc nói Minh Hồn đã tập trung được chân khí, nói dứt khoát: “ Được, hôm nay ta cũng muốn được lãnh giáo một chút”.
Hắn đã thủ thế chờ sẵn sàng tấn công, Hiên không hề nhúc nhích, vô cùng hững hờ lạnh nhạt, nói: “ ngươi vốn dĩ không phải là đối thủ của ta, hà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoang-hon-tan-vao-nuoc/2462019/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.