Kể lại vài ngày trước đó, trong lúc Victor vẫn còn đang chăm sóc cho Katherine cùng cái chân gãy của nàng. Để lấy thuốc cho nàng ta ở phòng dược liệu, ngài phải băng qua một cái hành lang dài ở tầng ba biệt thự.
Đêm đó, bất chợt có một căn phòng cuối dãy để cửa mở, ánh sáng yếu ớt chớp nháy liên hồi trong ấy khiến ngài nổi cơn tò mò mà lén bước vào. Thật ngạc nhiên, trong một tòa biệt phủ to lớn và sang trọng thế này, lại có một căn phòng như vậy, cứ như thể nó là một phần riêng biệt tách ra khỏi tòa nhà vậy.
Bốn bức tường gán những phiến đá cẩm thạch trắng sữa mốc meo, xung quanh là chồng hộp gỗ với nhiều kích thước phủ đám rêu xanh dày đặc và những cái mạng nhện bám đầy bụi bẩn chăng khắp phòng. Ẩn sâu nơi bóng tối, trong góc căn phòng có một cái lò đốt than với kiểu dáng thiết kế kì lạ đã cũ kĩ. Không hiểu sao có cái gì đó đã thôi thúc ngài tiến lại gần. Ánh đèn lập lờ nhưng cũng đủ để chiếu vài tia sáng xuống mảnh giấy nhàu nát đã bị cháy xém hơn nửa nằm ngay dưới chân lò.
- Em là ai vậy, Katherine?
Không kìm nổi cơn thịnh nộ, ngài cầm mảnh giấy bất lai bất lịch ấy về phòng nghỉ chất vấn nàng. Thế nhưng khác với phản ứng của một kẻ gian đã bị bắt tội tại trận, Katherine lại lại bày ra một bộ mặt vô tội đến đáng thương.
- Ngài nói gì vậy?
Thái độ của ngài thì tức giận nhưng giọng nói lại lạnh lẽo như băng.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoang-hon-sau-man-mua/1753975/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.