Trong vài ngày trở về từ An Thành, Triệu Hi liên tục phải tham dự hai buổi tiệc ra mắt tạp chí. Sau đó lại vướng bận công việc ở công ty nên không còn theo đuổi Trần Tễ Nghiêu một cách quyết liệt nữa.
Tuy không xuất hiện trực tiếp nhưng cậu vẫn kiên trì gửi tin nhắn cho Trần Tễ Nghiêu, nội dung tin nhắn chỉ là những câu chuyện thường ngày không có gì đặc biệt.
Cậu hỏi han Trần Tễ Nghiêu đã ăn cơm chưa, báo cáo lịch trình hàng ngày của mình như gặp ai, mấy giờ về nhà, thỉnh thoảng chia sẻ những câu chuyện phiếm cậu nghe được từ bên ngoài. Mặc dù Trần Tễ Nghiêu không tỏ ra hứng thú với việc trò chuyện với cậu lắm.
Nhưng nhận thấy giọng điệu có vẻ không vui của Triệu Hi, khi rảnh rỗi Trần Tễ Nghiêu vẫn rất nghiêm túc trả lời tin nhắn của cậu.
Sắp đến ngày giỗ của Khương Di Thanh, Trần Tễ Nghiêu đã dành thời gian để đi viếng mộ.
Nhiều năm nay, hầu như anh đều đi một mình, không muốn làm phiền quá nhiều người vì chuyện riêng của gia đình.
Nhưng năm nay, chưa kịp đến tiệm hoa để chọn, một bó hoa tulip búp còn đọng sương được gói cẩn thận bằng giấy màu vàng nhạt đã được đặt trên bàn làm việc của anh.
A Mạch hẳn là biết chuyện gì đang xảy ra, nhưng lần này anh ta chỉ ngơ ngác lắc đầu, ngay sau đó, “ai đó” đã gửi tin nhắn đến: “Đoán là anh sẽ không nói cho em biết, nhưng nhờ anh mang bó hoa này đến cho dì Khương thì không có vấn đề gì chứ?”
Trần Tễ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoang-hon-o-penida-a-tap-ba-duong/5036471/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.