Cuộc nói chuyện với Mạnh Uyển thật sự đã đánh thức cậu.
Vượt qua những giây phút bàng hoàng và buồn bã ban đầu, Triệu Hi buông điện thoại, hai mắt vô hồn nhìn chằm chằm vào cây xanh đặt cạnh cửa sổ kính.
“Không thể không có một chút dấu hiệu nào.”
Nghe câu nói đó của mẹ, não cậu bắt đầu tua lại những thước phim về khoảng thời gian gần nửa năm, thậm chí một năm qua hai người đã ở bên nhau, phân tích từng chút một.
Rốt cuộc bắt đầu từ khi nào?
Trong ký ức của cậu, từ nhỏ đến lớn cậu và Trần Tễ Nghiêu hầu như chưa bao giờ cãi nhau. Nhưng kể từ sau đám cưới của anh cả, khi người lớn hai bên cố tình gán ghép cậu với Quan Mậu Kỳ, dường như mọi chuyện đã thay đổi.
Trần Tễ Nghiêu bắt đầu cau có từ lúc đó. Anh vốn rất ít khi từ chối cậu, nhưng ngày hôm ấy anh không chỉ không nhận lấy bó hoa cưới mà cậu giành được, mà còn nói rằng anh không tham gia cuộc hẹn ba người với Quan Mậu Kỳ như đã định.
Sau đó, khi mẹ yêu cầu anh lừa cậu đến khách sạn hẹn hò với Quan Mậu Kỳ, trước khi xuống xe, Trần Tễ Nghiêu đã gọi cậu lại, giờ cậu mới hiểu vì sao anh lại có vẻ mặt muốn nói lại thôi, xen lẫn chút đau lòng như vậy.
Và cả lúc cậu nắm tay Quan Mậu Kỳ tham dự bữa tiệc. Ngày hôm đó cảm xúc của anh rõ ràng không tốt. Cuối cùng cậu đã ngỏ ý ở lại với anh, nhưng anh chỉ quan tâm đến Quan Mậu Kỳ, lo cô ấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoang-hon-o-penida-a-tap-ba-duong/5036464/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.