Triệu Hi ra tay tàn nhẫn, nhưng Trần Nguyện cũng không phải hạng tốt đẹp gì, cuối cùng không có ai gọi cảnh sát. Tuy nhiên vụ ẩu đả này vẫn thu hút sự chú ý của một vài người xung quanh.
Nhân viên và quản lý quán bar đã tiến đến để duy trì trật tự, họ yêu cầu những người đã quay video phải xóa hết.
Sau đó người cần được xoa dịu thì được xoa dịu, người cần đưa đi viện thì được đưa đi viện, còn cuộc vui vẫn cứ tiếp tục.
Ai đó đã gây ra một mớ hỗn độn rồi phủi mông đi mất, vấn đề camera giám sát phải dặn dò lại chủ quán một chút. Vì Bùi Minh và chủ quán khá thân thiết nên cuối cùng y đành tội nghiệp ở lại để dọn dẹp hậu quả.
Triệu Hi không nhớ mình đã rời khỏi quán bar như thế nào, dòng xe cộ ồn ào đi qua con phố, các âm thanh vô nghĩa cứ hòa lẫn vào nhau. Duy chỉ có câu nói “Lúc đó nó mới 8 tuổi phải không?” là rõ ràng, giống như một lời nguyền đã ăn sâu vào trong ký ức, cứ lặp đi lặp lại, vang vọng một cách mất kiểm soát trong đầu cậu.
Trần Tễ Nghiêu chưa bao giờ kể cho cậu nghe.
Mặc dù Triệu Hi tự nhận mình và đối phương có một sự ăn ý mà người ngoài không thể hiểu được, nhưng khi nghe những điều đó, cậu vẫn cảm thấy chúng vượt quá những gì mình biết.
Tuy nhiên, có lẽ không thể trách cậu quá chậm chạp, mà là do Trần Tễ Nghiêu đã thể hiện quá bình thường.
Anh vẫn đi làm bình thường trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoang-hon-o-penida-a-tap-ba-duong/5036462/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.