Chiếc xe lao vun vút trên đường cao tốc với tốc độ gần 120 km/h.
Bùi Minh cẩn thận liếc nhìn người ngồi bên cạnh, lặng lẽ huých tài xế, ra hiệu tăng nhiệt độ trong xe.
Khi nghe lời miêu tả của người giúp việc trong điện thoại, phản ứng đầu tiên của Triệu Hi là nhà bị trộm, nhưng khi bình tĩnh suy nghĩ lại, cậu nhận ra những món đồ giá trị khác đều còn nguyên, chỉ có quần áo và vali của Trần Tễ Nghiêu là biến mất.
Càng nghĩ càng thấy chuyện kỳ lạ, Triệu Hi im lặng, một cảm giác bất an dâng lên trong lòng.
Đến Hối Cảnh, Bùi Minh theo sau Triệu Hi lên lầu.
Đây là lần đầu tiên Bùi Minh đến nhà Trần Tễ Nghiêu dù quen biết đã lâu, mặc dù sự việc khẩn cấp, y vẫn không nhịn được mà đánh giá xung quanh căn hộ hạng sang được mệnh danh là nơi giới nhà giàu ở Ninh Hải phải xếp hàng, trải qua thẩm định tài chính mới có quyền mua.
“Tôi biết ngay mà, thảo nào cậu không về nhà mình mà cứ ở đây mãi…”
“Gu thẩm mỹ của Trần Tễ Nghiêu đỉnh thật, trang trí nhà này có gu quá!”
Bùi Minh liên tục khen ngợi, nhưng Triệu Hi không bận tâm đến y, cậu chạy thẳng vào phòng thay đồ và mở vài chiếc tủ trên tường.
Quần áo và trang sức của cậu vẫn ngay ngắn nằm đó, nhưng nửa không gian còn lại dành cho Trần Tễ Nghiêu thì trống rỗng, cứ như cô bé Lọ Lem mang giày thủy tinh biến mất lúc 12 giờ đêm, mọi thứ đều không cánh mà bay.
Trợ lý đứng bên cạnh không dám
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoang-hon-o-penida-a-tap-ba-duong/5036454/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.