Triệu Hi bị tai nạn vào khoảng 1 giờ sáng, nhưng mãi đến sáng hôm sau cả gia đình mới nhận được tin nhắn từ Triệu Húc Đình. Tin nhắn nói rằng Triệu Hi bị thương không nghiêm trọng, chỉ bị chấn động não nhẹ và trật khớp eo, nguyên nhân cụ thể của vụ tai nạn vẫn đang được điều tra.
Triệu Chính Lâm và Mạnh Uyển vội vàng chạy đến, vừa thấy Triệu Húc Đình ở hành lang bệnh viện, ông đã mắng cho một trận, hỏi tại sao xảy ra chuyện lớn như vậy mà đêm qua không báo.
Triệu Húc Đình thành thật lắng nghe, không phản bác, Mạnh Uyển không quan tâm gì khác, lo lắng xách túi đi thẳng đến phòng bệnh của Triệu Hi, vừa bước vào cửa, một giọng nói quen thuộc đã vọng ra từ trên giường.
“Đau đau đau! Chị y tá ơi, nhẹ tay chút…”
Triệu Chính Lâm hắng giọng, người mặc áo bệnh nhân đang nằm sấp trên gối lập tức quay đầu lại: “Ba, mẹ?”
Y tá tháo găng tay, đặt một lọ thuốc màu xanh lá cây lên bàn: “Thuốc này bôi ngày ba lần, làm nóng lòng bàn tay rồi chườm lên thắt lưng, không được để dính nước.”
“Ngày ba lần?”
Mắt Triệu Hi nhìn thẳng, đưa tay ấn vào khay thuốc của y tá: “Chị y tá ơi, chị hỏi bác sĩ giúp em được không? Bình thường trật eo chỉ cần nằm vài ngày là khỏi mà.”
“Cái thứ này mùi hăng thế, có nhất định phải dùng không?”
Triệu Hi có lông mày rất đậm, đôi mắt đào hoa sáng rực, khi cậu nhìn ai đó, ánh mắt như đang đưa tình khiến y tá đỏ mặt, Triệu Chính Lâm nhíu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoang-hon-o-penida-a-tap-ba-duong/5036446/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.