Cố Thiếu Tranh đã hai ngày không về nhà, quần áo, đồ vệ sinh cá nhân đều là Trạch Trạch mang đến bệnh viện, từ lúc ở Bối Vy bất tĩnh đến giờ anh vẫn chưa bỏ gì vào bụng, bệnh tình của Bối Vy chưa có tiến triển bây giờ Cố Thiếu Tranh lại lên cơn đau dạ dày quằn quại, Trạch Trạch lại một phen bị dọa cho khiếp vía dưới sự sắp xếp của Trạch Trạch, giường bệnh của Cố Thiếu Tranh được đặt ngay bên cạnh giường của Bối Vy, từ một người bệnh thành hai người bệnh, cả hai đều đang hôn mê, bây giờ Trạch Trạch phải tạm gác công việc ở công ty để chăm bệnh cho hai người phòng những lúc có việc đột xuất xảy ra cậu cũng thuê thêm cho ố Thiếu Tranh hai nữ y tá riêng những lúc Trạch Trạch bất đắc dĩ phải rời khỏi bệnh viện mấy y tá riêng phải trực từng phút từng giây ở đây, không dám rời nửa bước.
“ ư...”
Từ chỗ Bối Vy khẽ có tiếng động, lúc đầu không ai vẫn không ai nghe thấy gì về sau tiếng rên một lúc một to hơn, những ngón tay mảnh khảnh cũng có dấu hiệu chuyển động, y tá nhìn qua một hồi lâu nhận ra chỉ số trên mà hình có thay đổi rõ rệt liền chạy đi gọi bác sĩ, hai y tá đang chăm sóc cho Cố Thiếu Tranh cũng đưa mắt nhìn qua khẽ giọng hỏi han: “ Cô tỉnh rồi à, cô có nghe thấy tôi không? “
Bối Vy nghe bên tai tiếng ù ù không rõ là người đang nói hay là tiếng gió, cơ thể cô chợt gồng lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoang-hon-o-oviedo/2850531/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.