Triệu gia là nơi mà tôi đã sinh sống 12 năm qua tuy căn nhà cũ kỹ , tiêu tàn nhìn cứ như chỉ cần một cơ gió mạnh là nó sẽ xập hết tất cả vậy , nhìn hơi cũ kỹ , hoang sơ và điêu tàn nhưng căn nhà này đã qua hai ba thế hệ nhà họ Triệu rồi .
Khi lên sáu tuổi tôi ko nhớ gì về việc lý do vì sao tôi lại là thành viên trong ngôi nhà này nữa , tôi được cụ cố kể lại năm đó trời mưa giông rất lớn , nghe tiếng có trẻ em khóc trước cửa cụ cố sai A Bao ra cổng xem chuyện gì thì khi A Bao đi vào có bế một bé gái trên tay , đó là tôi năm 6 tuổi. A Bao hớt hải chạy vào nhà " Bà chủ , bà chủ con tìm thấy đứa bé gái trước cửa nhà mình", Cụ cố nhìn tôi đứng dậy vươn tay ôm lấy tôi " mau lấy khăn và quần áo của A Thi cho con bé bận vào con bé nó ướt sủng nhanh mau lấy quần áo khác mặt vào cho con bé" , bà nội lấy khăn tay của bà lau cho tôi vì sợ tôi dầm mưa lâu sẽ bị cảm " Không biết con cái nhà ai mà lại bị bỏ ngoài trời mưa thế này thật là đáng thương", cụ cố nhìn tôi khẽ lắc đầu " chắc gia đình con bé này chắc là sảy ra đại nạn con nhìn xem chiếc tràm trên tay con bé chắc là vật không hề rẻ tiền đâu" bà nội dừng lau lại nhìn vào tay tôi " đúng thật chiếc vòng tràm này rất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoang-hon-noi-chan-troi/2817217/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.