Thấy bà nội tức giận cả nhà không ai nói gì cả , có ai dám nói gì đâu mà nói nhà này bà nội lớn nhất rồi , cha thấy vậy cũng thở dài " Văn Thương này ! con xem có các nào để điều trị cho A Thi không " Văn Thương nhìn cha cười gượng gạo " Bác trai à con chỉ là một bác sĩ ở vùng tỉnh lẻ nhỏ thôi con chỉ có thể bất mạch chuẩn đoán bệnh là đã tài lắm rồi , còn việc chữa trị bác trai và bác gái đây nên lên tỉnh lớn hơn để khám và tìm cách chữa trị " Tịnh Kỳ nhìn Văn Thương với ánh mắt mỉa mai " trả lời thì lo trả lời đi , còn ở đó khoe khoang thành tích tài giỏi làm nhưng không ai biết * cô chỉ dám nói nhỏ sợ Văn Thương nghệ sẽ không bỏ qua cho cô , Tịnh Thi ngã người hơi ra sau " tính này của anh ta đâu phải em mới thấy đâu " ba chị em nhìn nhau cười thút thích , Văn Thương nhìn qua " này có phải ba chị em các cô nói xấu tôi không , làm gì cười nhiều vậy chứ " Vũ Hàng nhìn cười lớn " Anh có gì tốt mà sợ tụi em nói xấu chứ " nói xong Vũ Hàng chạy ra phía cổng vì biết chắc với tính cách hay chấp nhất của Văn Thương sẽ không bỏ qua cho mình , Văn Thương mắt chữ A mồn chữ O chỉ tay vào mặt " này anh vừa đẹp trai tài giỏi như thế không tốt à " cha và mẹ cũng cười " Vũ Hàng không hiểu chuyện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoang-hon-noi-chan-troi/2817206/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.