Ông Ren nhíu mày khó hiểu trước lời nói của Shin. Ông ta dè dặt cất giọng:
"Mày muốn nói cái gì hả ? Để tao ra ngoài rồi, mày và lũ khốn nạn kia sẽ không thể yên ổn."
Shin bật cười to một tiếng với câu nói của ông ta, anh không vội đáp mà bình thản đi đến nơi bàn thờ lớn, phong thái ưu nhã thắp ba nén nhang. Làn khói từ những nén nhang mang theo hương thơm dịu nhẹ bay ra khắp tầng hầm, dù vậy nhưng vần không làm vơi đi sự u tối của nó.
Shin đứng nhìn bài vị được đặt ngay ngắn trên bàn thờ, bên trong có khắc dòng chữ tiếng Nhật vô cùng ngay ngắn có nghĩa tổ tiên gia tộc Yamamoto. Mắt anh thâm sâu đối diện bàn thờ một lúc, tiếng nói trầm thấp mới trầm ổn cất lên:
"Gia tộc chúng ta đã có khoảng thời gian khủng hoảng, đến bây giờ mới có thể đường đường chính chính bắt giam kẻ gây chuyện trình diện với các cụ. Hôm nay, con phải tính sổ những chuyện đã xảy ra trước, còn lại sẽ để anh rể thay trời hành đạo, tiễn bọn họ một bước đến dập đầu tạ tội với mọi người. Yamamoto cao quý, trong phút chốc chỉ còn mỗi cái danh là do ai ? Nghịch tử báo hại cả gia tộc, kéo theo vợ con hắn làm chuyện lầm lỗi nhưng lại luôn cho bản thân mình là đúng...Con nghĩ, ơn trên các vị cũng muốn dạy dỗ bọn họ có đúng không? Vậy con xin phép góp vui vào việc vạch trần tội ác của ba kẻ đang bị giam kia nhé..."
Nói rồi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoang-hon-ngot-ngao-cua-anh/3643661/chuong-100.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.