Shin đi đến bên giường liền đưa tay kéo lấy thân thể nhỏ nhắn ôm vào lòng. Giọng nói đầy dịu dàng vang lên trên đỉnh đầu cô gái:
"Anh đây, bé cưng à, em cuối cùng cũng thức giấc."
Yuko tỉnh dậy,đôi mắt tím vẫn còn mơ màng. Cô nhìn khung cảnh quen thuộc xung quanh căn phòng rồi cất tiếng gọi mong manh để tìm kiếm hình bóng của người đàn ông cô yêu nhất. Giờ đây, khi đã ở trong vòng tay ấm áp,
Yuko mới có thể thả lỏng bản thân.
Những câu nói của cô phát ra thật khẽ:
"Cảm ơn anh đã đến, em rất sợ hãi nhưng vẫn tin rằng anh có thể tìm thấy em. Shin, em không sao cả, bọn họ không làm gì em hết."
Giọng cô rất nhỏ, rất khẽ tựa như lông hồng vậy. Điều này làm Shin đau lòng nhiều hơn, anh biết cô vẫn sợ hãi nhưng vì nghĩ cho anh nên mới nói những lời này. Yuko biết rằng anh vì cô mà đau lòng, cô lúc nào cũng mong muốn anh ở bên cô có được khoảnh khắc vui vẻ thay phải lo nghĩ về sự an toàn của cô. Hoàng hôn nhỏ cứ như vậy bảo sao anh không thương không yêu cô cho được, cái gì tốt đều dành cho anh hết...
Đôi môi bạc chạm nhẹ lên đỉnh đầu cô gái, hương thơm từ tóc cô toát ra khiến người đàn ông ngửi vào như đê mê, cứ muốn chìm đắm trong làn tóc tỏa hương thanh mát ấy.
Tiếng người đàn ông ấm áp như là nâng niu và tựa như cưng chiều:
"Anh biết, anh biết tiểu hoàng hôn của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoang-hon-ngot-ngao-cua-anh/3643633/chuong-72.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.