Cuộc gặp mặt chính thức giữa con rể và bố vợ kết thức với việc Lý Khôi Vĩ phải đi vào bệnh viện bởi vì trên trán anh đã bị rách một vết sâu, sắc mặt ba Đại Ngọc cũng không thể tốt hơn.
Một tay dùng khăn nhỏ nhấn vào vết thương ngăn máu chảy ra nhiều hơn còn một tay nắm lấy tay Đại Ngọc, cả cơ thể cô run nhẹ lên không biết vì sợ hay là vì giận. Cả quãng đường đến bệnh viện, anh ngồi bên cạnh liên tục trấn an cô như thể mình không phải là người bị thương vậy. Rất trùng hợp hôm nay lại là đến phiên Bạch Vĩ An trực, hắn ta cảm thấy mình với cặp đôi này rất có duyên. Khi nhìn thấy Lý Khôi Vĩ đem cái đầu đầy máu đến hắn hơi giật mình, dưới sự bàng hoàng của đồng nghiệp kéo anh vào phòng làm việc riêng.
- Đánh nhau?
Lý Khôi Vĩ nhìn hắn một cái rồi lắc đầu, đưa tay lên miệng ý bảo đừng nói nữa. Bạch Vĩ An nhướng mày tỏ vẻ đã hiểu, hắn liếc mắt nhìn Đại Ngọc một cái, nhìn dáng vẻ thẫn thờ của cô liền biết có chuyện xảy ra. Hắn vừa giúp Lý Khôi Vĩ xem xét vết thương, ý đồ xấu xa cố ý chậc chậc vài tiếng khiến cô giật mình quay sang, giọng điệu có chút gấp gáp:
- Thế nào?
- Ai cha, nát bét hết rồi
Anh đá vào chân hắn, trừng mắt nhìn. Ngược lại Đại Ngọc càng thêm sợ, cô nói:
- Phải khâu mấy mũi? Có ảnh hưởng đến sau này không?
- Đừng nghe lời nó xằng bậy, chỉ là bị trầy thôi không sao đâu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoang-hon-lo-hen-chan-troi/1802023/chuong-147.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.