- Tổng giám đốc, hợp đồng này...
- Không kí
- Tổng giám đốc, dự án này...
- Hủy đi, anh thấy nó có khả thi hay không mà còn đem đến đây?
- Tổng giám đốc, ông Nguyễn có hẹn vào lúc 3 giờ chiều nay
- Hủy
- Không hủy được ạ
Lý Khôi Vĩ nhìn thư kí, cau mày lại. Thư kí nuốt nước bọt, mỉm cười nói:
- Đây là do phu nhân sắp xếp, có cả Nguyễn tiểu thư nữa ạ.
Anh dùng hàn khí chăm sóc thư kí một lúc rồi hừ một tiếng, đảo mắt sang chỗ khác. Lý Khôi Vĩ đứng lên, anh nói:
- Cứ theo lời tôi.
- ....Vâng.
Huhu mẹ con nhà này thật sự khó chiều, lần này lại nghe phu nhân mắng cho một trận.
Ngồi trên xe, anh không nhịn được mà thở ra một hơi thật dài. Keith ở ghế phụ nhìn qua gương chiếu hậu, chần chừ một lúc rồi lại thôi.
Đã hơn nửa năm qua đi, Lý Khôi Vĩ vẫn như thế.
Anh đúng là quay về trước kia, trước khi quay trở về gặp người con gái ấy.
Anh cuồng công việc, cũng trở thành kẻ cuồng sát. Hay nói cách khác, anh chẳng còn e dè kẻ nào thích kiếm chuyện nữa. Cũng nhờ như thế, Lý gia càng lúc càng phất lên.
Nhưng những người xung quanh thân cận mới thấu được anh đang cô đơn thế nào, trong chính thế giới mà anh tạo ra.
Và thật sự trong quãng thời gian này, anh không hề nhắc đến cái tên ấy dù là nửa chữ và cũng không cho phép ai nhắc đến. Giống như anh đang muốn xóa sạch nó ra khỏi thế giới của mình, như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoang-hon-lo-hen-chan-troi/1801996/chuong-120.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.