Bàn tay cô nhỏ, ngón tay thanh mảnh, móng tay được chăm sóc kĩ màu hồng hồng mang lại cảm giác sạch sẽ khoẻ khắn. Anh miết từng ngón từng ngón rồi đưa hai tay cô chạm vào mặt mình, môi không nhịn được mà nhếch lên. Đại Ngọc bị anh làm cho ngại ngùng muốn rút tay về nhưng người ta không cho mà giữ chặt lấy. Cô mím môi trừng mắt nhìn anh.
Lý Khôi Vĩ cười cười, nghiêng đầu hôn lên lòng bàn tay cô:
- Ở đây mùa đông vẫn rất lạnh, chú ý giữ ấm đừng để bệnh
Hôn cái gì mà hôn, ai cho anh hôn đấy
Cô đỏ mặt rút tay về, cúi đầu giận dỗi. Lý Khôi Vĩ thấy thế cũng thôi không trêu nữa mà cầm lấy tay mới rụt về, kéo một cái ghế cạnh giường rồi mới để cô ngồi xuống.
Sau đó không ai lên tiếng, không gian ngột ngạt khiến cô cảm thấy chính mình hít thở không thông nỗi. Mặc dù đã chia tay, việc anh đang...sờ mó tay cô thế này không hợp lắm nhưng cô lại không cách nào rút tay về được.
Vì người kia có cho đâu..
Lý Khôi Vĩ đánh vỡ trầm mặc:
- Sao lại bay sang đây?
- ...Du lịch thôi
- Không phải Tuấn Anh đang đưa em đi chơi sao? Anh thấy hai người vui vẻ lắm mà, còn được lên báo nữa.
Không phải chứ Lý tổng, ngài vẫn còn thời gian đi đọc báo lá cải à?
Cô thản nhiên đáp lại:
- Đúng là rất vui vẻ, hôm đó gặp được rất nhiều minh tinh nổi tiếng.
Anh cảm thấy bây giờ răng mình rất ngứa, cười lạnh một tiếng:
- Bây giờ em
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoang-hon-lo-hen-chan-troi/1801972/chuong-96.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.