Bóng tối bao trùm lên không gian, ánh trăng mập mờ qua tấm màn bên cửa sổ. Anh mở to mắt nhìn lên trần nhà, tiếng hít thở đều đặn bên cạnh lọt vào tai. Từ từ nằm nghiêng, tấm lưng nhỏ đập vào mắt.
Nhẹ nhàng kéo cô ôm vào lòng, anh thở dài một tiếng. Cô thế nhưng lại không thức giấc, cựa quậy tìm một tư thế thoải mái rồi nặng nề ngủ. Lý Khôi Vĩ vuốt ve khuôn mặt, ngón tay xoa xoa hàng lông mày hơi nhíu lại. Trong lòng có cảm xúc hỗn độn, không hiểu vì sao anh lại có cảm giác lo lắng...
.......
Dường như sau buổi tối hôm đó, Lý Khôi Vĩ vẫn còn giận cô. Thế nhưng anh không biểu hiện ra bên ngoài, chỉ là vẻ mặt lạnh tanh như tờ tiền vậy. Đại Ngọc chỉ nhìn anh vài cái, hơi mím môi có vẻ khó chịu muốn nói gì đó nhưng lại không mở lời được.
Cứ như thế lại vài ngày trôi qua, có lúc anh rước cô vào một buổi chiều lạnh rồi cùng nhau ăn và ngủ chung một giường. Nhưng tất cả chỉ dừng ở đó mà thôi, không hề có một hành động thân mật xác thịt ở đây.
Cho đến khi, anh nghe được tin Đại Ngọc đã nộp đơn xin nghỉ việc. Mà tin này anh không nghe từ cô, mà là từ Bạch Minh Phong.
Điều đầu tiên sau đó anh làm là gọi điện thoại cho cô, không thể liên lạc được. Lý Khôi Vĩ chạy đến công ty cô, trong lòng vừa giận vừa lo. Nhưng khung cảnh trước mắt khiến anh nóng giận gấp trăm lần.
Đại Ngọc tay ôm một thùng giấy, đứng đối diện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoang-hon-lo-hen-chan-troi/1801962/chuong-86.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.