Anh làm há cảo cho em nhé?!
-.....
- Hay là ăn bánh nướng, bánh táo được không em?
-......
- Hay là uống cacao nóng?!
-...... Khôi Vĩ
- Hả? À anh đây, muốn ăn rồi sao? Ăn gì để anh xuống làm cho em.
- Em muốn ở một mình.
- Không được.
-.....
Người đang nằm trên giường xoay người một cái, đưa lưng về phía cái kẻ quấy nhiễu kia. Lý Khôi Vĩ ngồi xuống kéo người đang dỗi vào lòng, giọng dịu dàng:
- Em sao vậy?
Đại Ngọc giẫy một cái thì lại đau toàn thân, tức giận trừng mắt nhìn tên đầu sỏ. Lý Khôi Vĩ nén cười, ôm cô nằm xuống, tay xoa xoa lên bụng dưới của Đại Ngọc.
- Còn đau?!
-..... Bỏ tay ra.
Cô tránh người, hai tay đẩy tay anh ra nhưng không được. Bàn tay anh rất ấm, để lên bụng liền cảm nhận được nhiệt độ nóng bỏng cả da cô. Lý Khôi Vĩ khẽ đè chặt cô lại, tiếp tục xoa xoa:
- Rồi rồi không đau không đau, anh để tay ở đây sưởi ấm được chưa?!
Sưởi ấm cái gì chứ..
Đại Ngọc cắn cắn môi dưới, móng tay bấm vào da thịt anh. Có điều người đang bệnh như cô thì làm gì có sức được, móng vuốt cào cào trên làn da rắn chắc hệt như gãi ngứa. Lý Khôi Vĩ cười khẽ, từ phía sau vùi mặt vào mái tóc của cô, ngửi lấy hương thơm rồi thở ra một tiếng thật dài.
Thật tốt quá, em vẫn còn ở đây.
Dần dần cô chìm vào giấc ngủ lúc nào không hay, rất ngoan ngoãn nằm trong vòng tay anh. Bỗng có người gõ cửa, anh hạ thấp giọng:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoang-hon-lo-hen-chan-troi/1801938/chuong-61.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.