Tiếng chuông điện thoại vang lên đánh thức người đang ngủ say trên giường. Đại Ngọc giật mình tỉnh giấc, đập vào mắt là mái tóc đỏ cam rực rỡ. Cô còn đang mơ màng nhìn thì thấy anh nhíu mày khó chịu bởi tiếng chuông, chôn mặt sâu vào cổ cô. Điện thoại, điện thoại, điện thoại, cô giơ tay ngang qua chuẩn xác túm được thứ chết tiệt đó.
Mắt nhắm mắt mở bắt máy:
- Alo?
- Bà chị, hôm nay đem đồ tới tiệm giặt ủi, có muốn ké không?
Là thằng em trai nhặt về, Nhất Sơn.
Đại Ngọc nhìn vào màn hình điện thoại xác nhận rồi mới ngáp một tiếng thật dài, dụi dụi mắt đáp:
- Đợi một chút
- Vâng vâng ngài nhanh nhanh một chút, đang đợi trước cửa đây!
Cô tắt máy, nhìn người bên cạnh còn đang ngủ say như chết thì nhướng mày. Đại Ngọc nhẹ nhàng gỡ cái vòng tay thép đang ôm chặt mình ra, lết lết đi vào nhà vệ sinh. Cô nhìn cái sọt đựng đồ dơ, lấy hết đồ lót bỏ ra, mà trong lúc lấy đồ lót thấy có cả của Lý Khôi Vĩ
-........
Cô đỏ mặt, nhanh chóng lựa xong rồi ôm cái sọt lết lết đi ra. Đi ngang giường thấy anh vẫn ngủ say bèn yên tâm. Mở cửa đã thấy Nhất Sơn, đẩy cái sọt sang cho cậu ta.
Nhất Sơn cầm lấy, nhìn Đại Ngọc bằng đôi mắt ngạc nhiên. Cô vuốt tóc ngược ra phía sau, mặt còn chưa tỉnh hẳn nhìn cậu ta:
- Nhìn cái gì?
Nhất Sơn cười híp mắt, vỗ vai cô kèm theo giọng nói ám muội:
- Đời sống của chị coi bộ phong phú nhỉ...
- Nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoang-hon-lo-hen-chan-troi/1801909/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.