Đại Ngọc hít một hơi sâu, nói:
- Đang ở đâu?
- Em...khụ khụ..đang ở nhà chị
Cô lập tức cúp máy, cầm lấy túi xách bước đi thật nhanh. Lý Khôi Vĩ mặc kệ Nhã Vi, quan sát biểu hiện của cô. Thấy cô bỏ đi liền kéo tay lại, hỏi:
- Em định đi đâu?
Đại Ngọc trong lòng đã chứa đầy uất ức, giật tay ra, nhìn anh rồi nhìn Nhã Vi, cười nhạt nói:
- Chuyện ở đây anh tiếp tục lo liệu đi. Còn tôi và anh...sau này rồi nói tiếp!
Nói rồi cô bước đi, Lý Khôi Vĩ định đuổi theo thì bị Nhã Vi níu lại, cô nàng khóc lóc không ngừng. Đại Ngọc chạy nhanh ra ngoài, bắt taxi rồi rời đi.
Đến trước nhà mình, cô đã thấy vài giọt máu trên nền đất. Đẩy cửa bước vào thì cảnh tượng còn kinh hoàng hơn, một chàng trai trẻ cỡ 20 tuổi nằm trên sofa với cánh tay đầm đìa máu. Đại Ngọc chạy tới, vỗ mặt cậu ta:
- Nhất Sơn, Nhất Sơn tỉnh dậy, tỉnh dậy mau.
Cô không ngừng la hét, mắt đã ngấn lệ.
- Bà chị này..vừa về đã ồn ào rồi
Chàng trai từ từ mở mắt, nhíu chặt mày. Đại Ngọc thấy thế liền thở phào nhẹ nhõm, trừng mắt nhìn cậu ta. Nhất Sơn cười hì hì như đứa con nít, ngồi dậy tay trái giữ chặt tay phải, máu không ngừng thấm qua lớp vải trắng rơi xuống đất.
- Sao không đến bệnh viện mà chạy đến đây?
Đại Ngọc chạy đi lấy hộp sơ cứu, ngồi xuống tháo lớp vải ra. Vết chém dài khoảng 10cm, khá sâu. Cô nhíu mày, quay qua chộp lấy điện thoại gọi cho ai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoang-hon-lo-hen-chan-troi/155552/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.