Đại Ngọc ném cái nhìn khinh bỉ cho Lý Khôi Vĩ, con người này thật là!
- Chuyện chúng ta có chỗ nào không tốt? Chẳng lẽ anh thấy em không đủ tốt?
Lý Khôi Vĩ gắp miếng sườn cho cô, nói:
- Khi nào em chuyển về sống với anh, khi ấy mới đủ tốt!
- Nằm mơ!
Đại Ngọc đáp, con người này đúng là được voi đòi tiên. Cả hai hẹn hò chưa được một ngày đã bảo cô về sống chung, nếu cô đồng ý chẳng phải thể hiện cô là con gái dễ dãi sao?
Lý Khôi Vĩ nhìn hành động tuyệt tình của cô, ra sức thuyết phục:
- Em về sống với anh có chỗ nào không tốt? Vừa được ăn thoải mái lại an toàn, trong nhà có đàn ông an toàn hơn rất nhiều.
- Không được, có nói thế nào em cũng không sống chung với anh!
Vừa nghe xong cô dùng đôi mắt ngập tràn sát khí nhìn khiến anh muốn nói tiếp lại thôi. Thua keo này ta bày keo khác, nhất định cô sẽ về sống chung với anh.
Sau đó Lý Khôi Vĩ cũng không nhắc đến việc này nữa, bữa ăn cứ thế nhẹ nhàng trôi qua. Cho đến khi anh lái xe đưa cô về công ty, trước khi cô mở cửa xe thì:
- Khi nào hết giờ làm việc anh sang đón em
- Không cần, em có hẹn rồi
Một lát cô còn phải đối phó Bạch Hạ Băng với tâm trạng như kỷ băng hà kia, thời gian đâu mà tình tang tứ tang với anh nữa chứ.
Lý Khôi Vĩ nghe thế liền không vui, nhưng cũng không hỏi cô mà chỉ nói:
- Vậy khi nào về tới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoang-hon-lo-hen-chan-troi/155549/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.