Bị bắt cóc?
Qua một lúc lâu, Ralph mới chậm chạp chuyển động ánh mắt, Penn chần chừ lại gọi một tiếng, hắn mới mắt đối mắt với y như mới tỉnh dậy từ trong mộng. Ralph thoạt nhìn vẻ mặt mờ mịt, nhưng đôi mắt hắn ôn hòa màu nhạt.
“ Cậu…”
Penn không biết phải làm sao, y cũng không xác định Ralph là phát tác hay chỉ ngẩn người.
“ Ta lại phát tác?”
Ralph mở miệng, nhìn bàn ăn khay dĩa bừa bãi trước mắt, hắn dường như lại thiếu mất một phần ký ức, ký ức hắn dừng ngay lúc Edy bưng thức ăn tới, ngoại trừ mùi vị món ăn còn lưu lại trong miệng, ngay cả mình ăn cái gì hắn cũng không nhớ.
“ Có lẽ.”
Penn khẽ thở dài một tiếng, nguyên nhân Ralph phát tác là mấu chốt, còn tạm thời mất trí nhớ cùng không nhớ được chuyện khi còn sống, y đoán có thể là chế ước nào đó đối với Tử thần. Y đột ngột cảm thấy Ralph rất đáng thương, còn gì đáng buồn hơn chuyện không biết bản thân mình là ai?
“ Ăn xong rồi, chúng ta đi thôi!”
Penn dùng khăn ăn lau khóe miệng, đứng lên, Ralph nuốt lời muốn hỏi vào trong bụng, gật đầu sau đó cũng đứng dậy theo.
“ Hai người phải đi sao? Ban nãy là sao?” Edy cuống quít đi đến bên cạnh Penn thấp giọng hỏi.
“ Uhm, bản nhạc cậu vừa đàn tên gì?”
“ Liebestraum* (Love’s dream),sao?”
Penn lắc đầu cũng không trả lời, sau khi hôn má Edy và tạm biệt, lại dặn Edy cố gắng tranh thủ tìm ra thông tin y cần. Edy đối với cái kẻ tùy hứng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoang-hon-huyet-sac/1311221/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.