Câu chuyện tạm dừng giữa chừng, hai người cũng nhanh chóng xử lý nốt phần thức ăn còn lại trên bàn. Ở một nơi khác, cả tòa tháp vì chuyện Oliver quay về và xử phạt toàn bộ thuộc hạ của gã mà trở nên xao động mạnh.
Sở dĩ chúng nó vẫn được ở lại Tháp Thần là do phải chịu các hình phạt lên thể xác và thân hồn, bị treo lên đỉnh lò luyện sắt cho chim rỉa thịt, chúng ăn miếng thịt nào, cảm giác sẽ đau đớn gấp bội phần bình thường, ngày hôm trước bị mất da mất thịt nơi nào, sang ngày hôm sau chúng sẽ lành lại nguyên vẹn tuy nhiên cơn đau sẽ không thuyên giảm, cái đau mới chồng lên cái đau cũ, khiến cho chúng nó phải đau đớn đời đời.
Veus nhìn hình ảnh đẫm máu dưới chân, chán nản ngáp một cái, song quay sang nhe bộ hàm trắng sáng với Bea, “Ngươi thấy sao? Đẹp chứ hả? Duran vừa mới ban lệnh xuống rồi, trong ngày hôm nay và ngày mai, chúng nó sẽ bị đày xuống đất thịt rồi chịu sỉ nhục! Nghe tuyệt chứ hả? Đáng lắm!” Bea liếc hắn một cái, không trả lời.
Veus hứng thú bừng bừng nhìn cánh tay bị con quạ cắp đi, búng tay một cái, tia sáng từ ngón tay hắn bắn thẳng về phía Alge, kẻ mà hắn ngứa mắt nhất.
Một ngọn lửa màu lam bùng lên nuốt trọn cơ thể không nguyên vẹn của gã, tiếng gào thét đau đớn đặc biệt nổi bật, Alge trừng mắt, ánh mắt như muốn lăng trì chém chết Veus, trái lại với gã, Veus híp mắt sung sướng nhìn vẻ mặt vặn vẹo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoang-hon-duoi-day-dai-duong/3391693/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.