Sau khi lên ngôi, ông không thể nhìn được cảnh nàng bị chồng mình hành hạ nên đã lấy cớ phái quân đến biển phía bắc diệt thủy quái, nhân tiện giết luôn hắn ta. Còn nàng khi biết tin chồng mình ra đi thì rất đau khổ, ông nhân cơ hội đó luôn kề vai bên cạnh nàng, cũng dựa vào thực quyền của mình mà xoá đi luật lệ không kết hôn cận huyết.
Lửa gần rơm lâu ngày cũng bén, cuối cùng ông cũng dám thổ lộ cùng nàng, may sao trời cao giúp ông, nàng đồng ý.
Ông mặc kệ hết lời can ngăn của quyền thần mà cưới nàng về, làm Hoàng hậu của ông.
Quay về thực tại, ông bất đắc dĩ, “Nhưng cha và nàng là song phương thầm mến. Còn con…” Ông dừng lại không nói nốt, nhìn biểu cảm khổ sở của anh, không đành lòng quay đi, “Con tự lo liệu cho tốt đi, đồng nghĩa với việc Socé rời đi, sắp tới vùng biển của chúng ta sẽ không còn yên bình nữa đâu.”
“Vâng thưa cha.”
Edouard quay đi, vành mắt đỏ hoe, nhớ lại dáng vẻ của Socécher khi ở bên anh, tìm lại nhói từng cơn, anh yêu cậu cực kỳ, vừa nghĩ sắp tới hai người sẽ khó có thể gặp lại nhau, tim lại càng đau đớn hơn nhưng anh biết rõ, Socécher đã biết tình cảm của anh, sẽ rất khó có thể được cậu đáp lại, chỉ đành cất lại vào hộp nhung, để vào nơi sâu nhất trong tim.
Nhớ sẽ ra nhìn một chút, sắp quên đi dáng hình của người nọ thì lấy ra nhìn một chút.
Không được đáp lại cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoang-hon-duoi-day-dai-duong/3391691/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.